23-12-2013
Chiếc giường và tấm bảng.
Cánh Cò
Theo C anhco's blog
"đại gia 75 tuổi, ông Lê Ân sắp đưa về Việt Nam chiếc giường được cho là đắt nhất thế giới. Chiếc giường Royal Bed có giá 175.000 USD do hãng sản xuất giường Savoir Beds (Anh) sản xuất".
Thật đáng ngưỡng mộ số tiền đại gia Lê Ân bỏ ra với lời xác định của chính đương sự là tranh tiếng với 60 đại gia thế giới khi ông là người đầu tiên được hãng sản xuất nhận bán.
Ông Ân đã thắng 59 người kia mà có lẽ 58 người trong họ là Tàu. Bọn nhà giàu bây giờ biết nơi để tập trung lắm, chúng không còn lựa các nước Tây phương mà đến, chúng kéo nhau ùa về Tàu, về Việt nam và mới đây có tin uà cả về cái xứ Bắc Triều Tiên nữa. Thật là thông minh.
Ông Lê Ân và những người ngưỡng mộ chiếc giường được gọi là siêu khủng ấy đang ngày ngày chờ xem mặt mũi của nó ra sao. Và như thông thường, dám cuộc không sợ thua, chỉ sau một ngày thôi thì niềm hưng phấn ấy trôi tuột như tiếng chặt lưỡi của loại thạch sùng trong đêm vắng.
Người nào bỏ công lặn lội ra Vũng Tàu xem chiếc giường sẽ quay về nhà với sự tiếc rẻ vì không được ngồi thử lên trên để biết độ êm của nó. Xem giường mà không được nằm lên không khác nào làm tình nửa chừng bị hất văng xuống đất.
Giường để nằm chứ không phải để xem, đó là chân lý.
Khi ông Ân và cô vợ trẻ nằm lăn lộn ấy họ nghĩ đến sự thèm thuồng của hàng ngàn kẻ xem giường và việc này sẽ là yếu tố khiến hai ông bà mãn nguyện trước tiên. Sự thèm thuồng của họ làm cho ông Ân, vốn đã trên 75 hưng phấn thêm khi thi hành công đoạn tiếp theo.
Quần chúng xếp hàng xem giường như đi xem lăng là liều thuốc cực mạnh bơm vào lòng tự mãn của đại gia Lê Ân và vì vậy những bài báo quảng cáo chiếc siêu giường ấy đáng được đại gia này cho một ít tiền "boa" khi đã tận tụy ngắm nghía, phân tích, sờ nắn từng centimet một những cấu trúc của chiếc giường siêu khủng ấy.
Không một luật lệ nào cấm người ta xài tiền. Hơn nữa ông Lê Ân đã làm nhiều việc mà báo chí mô tả là từ thiện. Ông Lê Ân có quyền hả hê trước đồng tiền mình bỏ ra sau khi đã chi cho xã hội nhiều công ích. Ông tuyên bố sẽ xây căn nhà 150 tỷ làm trụ sở cho những việc công ích ấy đã cho thấy ông có tấm lòng với tha nhân như thế nào, còn việc chiếc nhà 150 tỷ có chứa hết bao nhiêu hồ sơ từ thiện ông sẽ làm hay không thì phải chờ sau khi ông mất người ta mới tổng kết được.
Ông Ân muốn theo chân các tỷ phú Mỹ như Bill Gate hay Warren Buffett thì thật là phúc đức cho người nghèo nói tiếng Việt. Ông cho xây nhà lớn như thế thì ắt những vật phẩm từ thiện sắp được phân phát không thể nào nhỏ. Vậy mà có kẻ ác miệng gọi ông là thí mẩu bánh cho người nghèo để câu khách không...nghèo vào khu du lịch của ông. Luận điệu phá hoại niềm tin như thế không thể chấp nhận được.
Nhưng chiếc giường của ông Ân vẫn làm nhiều người...trằn trọc. Không phải vì không được nằm lên mà vì cảm thấy nó lấn cấn. Lấn cấn vì chiếc giường của đại gia này làm cho xã hội chia thành ba phe.
Phe thứ nhất nhiệt tình cổ võ cho ông Ân vì khâm phục sức chơi quá khủng của ông. Khâm phục và tự nhủ lòng nếu có tiền như vậy họ sẽ chơi trội hơn để tìm cảm giác được người khác khâm phục. Cảm giác làm vua không ngai ấy đang được nhân rộng ra, tâng bốc lên qua phương tiện truyền thông và không có gì cho thấy hiện tượng này sẽ dần dần biến mất hay ít đi.
Phe thứ hai khinh bỉ ra mặt và chỉ chửi...trong lòng hay cùng lắm là giữa các cuộc cà phê hay bữa nhậu. Lấy lý do nào đấu tố ông Ân khi đồng tiền bỏ ra là của ông ấy? Người cùng nằm trên giường với ông là bà vợ có hôn thú của ông ta cho dù bà ấy chỉ hơn hai mươi tuổi. Tuổi tác cũng là mẫu số của đồng tiền vậy thì có gì là xấu? Khác xa với Dương Chí Dũng, lấy tiền nhà nước mua nhà cho bồ nhí nên bị trảm thì cũng đáng đời rồi.
Chả lẽ lại bới móc chuyện ông Ân còn một đống con cháu thất cơ lỡ vận đang được báo chí soi mói? Ô hay, chúng nó lớn cả rồi, ông còn phải có đời sống riêng của ông nữa chứ? Mà có cái gì riêng cụ thể hơn một chiếc giường trong phòng ngủ?
Phe thứ ba: đọc tin này như một vết cắt nhức nhối trong lòng nhưng khó thể lên tiếng. Cái đau của người không đủ tiền để mua ly trà đá sau một cuốc xích lô cho khách. Phe này nhiều lắm, chiếm hơn phân nửa toàn xã hội Việt Nam. Họ là những công nhân mài miệt trong các nhà máy nước ngoài để lãnh những đồng tiền nội tệ ít ỏi. Họ là những nông dân mất ruộng, rổ rá ra đồng mót từng hạt lúa lép để sống còn. Họ là những công dân nhập cư đang trôi nổi khắp phố phường với đủ thứ nghề từ bán vé số tới bán cả thân thể của mình để kiếm từng ngàn bạc.
Chiếc siêu giường không có chỗ cho sự tưởng tượng của họ vì trong trí óc của hầu hết những con người ấy chén cơm, manh áo lớn hơn hàng ngàn lần cái giường kỳ khôi của đại gia Lê Ân.
Ông Ân đã trải qua tù tội, nghèo nàn và thậm chí bị khinh bỉ nữa. Có lẽ việc mua giường của ông là hành động trả thù đời chăng? Nếu thế thì trả thù ai đây? Không lẽ trả thù mấy chiếc giường xi măng giá lạnh trong trại giam hay mấy manh chiếu rách khi ông còn hàn vi nằm phơi giữa chợ như ông từng kể?
Nếu thế thì tội nghiệp cho những người nghèo, tội phạm đang nằm trên đó như ông ngày xưa. Nếu biết được sự trả thù này có lẽ họ sẽ không ngủ được vì nỗi ám ảnh lẫn ước mơ không bao giờ thành sự thật với câu chuyện thần tiên của chiếc giường bạc tỷ.
Nhưng cũng may, có một câu chuyện khác làm cho người nghèo ngủ được.
Liều thuôc ngủ không tốn một xu để mua nhưng giá trị của nó không thể phủ nhận.
Thay vì nằm trên chiếc giường bạc tỷ để thỏa mãn cảm giác tìm sự thần tiên hí lộng, người ta có quyền bồng bềnh trên một tấm bảng viết lời nhân bản, yêu thương của đồng loại.
Đồng loại được viết hoa chữ NGƯỜI qua cách nắn nót trên một tấm bảng đen học trò: "Sửa xe đạp. Các cháu học sinh cấp 1, 2 đi học qua đây nếu bị hỏng xe ông sửa ông không lấy tiền, (nếu) ông chưa sửa kịp (thì) ông đưa đến trường. Ông Tâm".
Tấm bảng của một ông già tên Tâm, 63 tuổi đang cư ngụ tại xóm 4, thôn Cầu Cảng, xã Tả Thanh Oai, Thanh Trì, Hà Nội tự nguyện sửa xe không công cho các cháu đã làm rúng động mạng Internet. Sức rung chấn hơn hẳn chiếc giường của đại gia Ân.
Chiếc giường Royal Bed nếu đặt bên cạnh tấm bảng đen chữ viết bằng phấn trắng của ông Tâm sẽ là một thảm họa. Thử tưởng tượng khi hai vật ấy đặt bên nhau người ta, bất cứ là ai, sẽ xúc động vì tấm bảng hay chiếc giường?
E rằng hãng Savoir Beds sẽ kiện ông Tâm vì theo quảng cáo của họ thì chiếc giường này là phương tiện tuyệt hảo giúp người ta chìm sâu vào giấc ngủ, thế nhưng khi đặt bên cạnh chiếc bảng đen phấn trắng của ông thì nó trở thành nỗi ám ảnh, thù hằn của người nghèo và họ chọn tấm bảng như một thái độ trân trọng trước tấm lòng của người đối với người.
Của cho không bằng cách cho. Chiếc giường làm cho đại gia ngủ ngon cùng vợ nhưng lại khiến nhiều người mất ngủ mặc dù đại gia hứa là sẽ hiến tặng rất nhiều cho người nghèo.
Ông Tâm xe đạp không cho.
Ông dâng hiến công sức, thời gian và kể cả sự khiêm nhượng tận cùng của mình cho con người, vật phẩm của thượng đế. Viết lên tấm bảng những lời lẽ đầy nâng niu như sợ các con người như ông đau đớn ông đã làm không ít người lớn đau đớn vì hành động đẹp đẽ của ông. Họ đau đớn vì nhận ra mình đã quá lâu sống trong ảo tưởng mà chiếc giường của ông Ân là một điển hình.
Đó là nói về phản ứng của những con người, còn các con khác phản ứng ra sao thì có ma mới biết.
JUSTICE AND FREEDOM MUST NOT FALL DOWN FROM THE SKY- CÔNG LÝ VÀ TỰ DO KHÔNG PHẢI TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG.
Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013
Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013
Những người Đàn Bà.
Cánh Cò – Những người đàn bà….
May 29, 2012 6:41 am
Cánh Cò (RFA Blog)– Trong tuần qua có hai sự việc liên quan đến thân phận đàn bà làm mình chú ý. Việc thứ nhất được báo chí kèn trống một cách quá lố vì có liên quan đến chân dài. Vụ thứ hai chỉ có hai tờ báo đưa tin có lẽ do vụ việc chỉ liên quan đến hai phụ nữ có chân…không được dài lắm.
Nhân vật chính trong cả hai vụ đều là phụ nữ và nội dung hoàn toàn khác nhau nhưng lại nói lên bộ mặt thật của xã hội hôm nay.
Vụ thứ nhất là người mẫu Hồng Hà, cô bị bắt vì bán dâm với cái giá 1.000 đô la cho một đại gia nào đó mà theo báo chí ỡm ờ có thể là một quan tham mà nhà báo được chính quyền rỉ tai nên không tiện nêu tên vì lý do "nhạy cảm".
Người mẫu bán dâm thì có gì là lạ trong xã hội Việt Nam khi cái nghề này tuy ồn ào trên báo chí nhưng có cô người mẫu nào giàu được nhờ khả năng và công việc của mình? Những ông bầu sau chiếc cánh gà của sàn catwalk chính là người chính thức hưởng lợi qua các hợp đồng mà người mẫu ký được với những công ty thời trang và sau một thời gian trong nghề, những người mẫu quen tiêu xài ấy sẽ không thể ngưng lại và chiếc xe lộng lẫy do báo chí thổi phồng chỉ có thể đổ xăng bằng các loại thu nhập ngoài…vòng phong tục!
Tuy với lý do gì, mình cho rằng bất cứ người đàn bà nào khi chấp nhận bán dâm cũng đều đáng thương, chí ít là thương hại. Là đàn bà, bạn nghĩ gì khi phải nhắm nghiền hai mắt để một tên đàn ông nào đó thân thể ngập ngụa mùi rượu, tởm lợm với thức ăn chưa tiêu hóa hết trong cuống họng, hì hục làm cái việc mà một con heo nọc xem ra còn dễ coi hơn?
Người chấp nhận làm công việc gọi là bán dâm ấy có vui được không khi báo chí mô tả họ như những kẻ làm băng hoại xã hội này kể cả cô người mẫu đang bị lên án? Người mẫu rồi sao? Họ không có những đau đớn ê chề từ đòn thù mà báo chí hết tờ này tới tờ khác đang thi nhau "bề hội đồng" họ? Cái giá 1.000 ngàn đô la trong khách sạn sang trọng khác gì với hai trăm ngàn tiền Việt của một cuộc bán dâm tại Vườn Tao Đàn? Giá cả không nói lên được bản chất vì đau đớn, nhục nhã lẫn ê chề không có giá và luôn luôn giống nhau. Cô gái từ miền Tây lên thành phố bán thân tuy hoàn cảnh có khác, thân phận có khác và giai cấp cũng có khác nhưng không vì thế mà cô người mẫu "hân hạnh" tăng giá theo như điều mà báo chí đang làm.
Đưa tin theo cách mà báo chí làm với cô người mẫu hiện nay là cách đưa tin đầy nọc đọc. Nọc độc ấy đang được sự hiếu kỳ rẻ tiền của xã hội tiếp tay chuyền vào cơ thể của hàng triệu cô gái Việt Nam khác bất kể thành thị hay thôn quê đang đứng trước nguy cơ không công ăn việc làm trong hoàn cảnh kinh tế mất định hướng và tuổi trẻ mất niềm tin như hiện nay.
Báo chí không dám đả động hay tìm cho ra cái tên đại gia ấy là ai? Hắn làm ở Bộ ở Cục nào trong chính phủ? Hắn có phải là công an hay hiệu trưởng một trường học nào đó hay không? Đó là những câu hỏi mà người đọc cần biết và người làm báo có tay nghề càng phải biết hơn. Tập trung vào một tấm hình duy nhất và loan tin theo bản tin của công an đưa cho thì xin lỗi các anh, hàng triệu người làm báo tốt hơn các anh nhiều mặc dù quanh năm họ không hề bước ra khỏi cửa.
Mình không hề xúc động một chút gì qua bản tin này, do đó bài báo về vụ người mẫu bán dâm kể như tốn giấy một cách ngu đần. Tuy nhiên mình lại xúc động thật sự ở một bản tin khác do Bee.Online đưa tin với đầy đủ hình ảnh: "Hai mẹ con khỏa thân để giữ đất".
Ảnh: Blog Lê Hiền Đức
Vụ việc xảy ra tại Cần Thơ khi bà Phạm Thị Lài 52 tuổi, với con gái ruột là Hồ Nguyên Thủy, 33 tuổi hiện đang làm kế toán của một doanh nghiệp kinh doanh vật tư xây dựng ở TP Cần Thơ. Hai người đã lột hết quần áo để chống lại với những người đàn ông đang có mặt trên công trường trên mảnh đất của bà bị nhà nước tước đoạt giao cho doanh nghiệp. Bà Lài được trả 500 ngàn cho một mét vuông đất trong khi đó chính quyền giao lại cho doanh nghiệp với con số tăng lên 10 lần.
Sau nhiều lần đấu tranh không thành công hai mẹ con bà đành sử dụng phương pháp cuối cùng: "Lấy cái xấu chống lại cái ác".
Rõ ràng chị Hồ Nguyên Thủy không phải là người thất học, vì làm kế toán cho một doanh nghiệp tư nhân không thể thiếu kiến thức hay được lo lót như làm việc cho nhà nước. Trong lứa tuổi 30 chị không thể được xem là già nhưng chấp nhận không mặc quần áo để chống lại cái ác thì hành động này của mẹ con chị vừa đau đớn cho đàn bà Việt Nam vừa là một vết mực đen quất thẳng vào bức tranh đang được người ta cố hết sức để thổi phồng lên về sức mạnh và sự đẹp đẽ khó tin của nhà nước xã hội chủ nghĩa.
Ảnh: Blog Lê Hiền Đức
Tâm lý xem bộ phận sinh dục của phụ nữ là nơi dơ bẩn đã được truyền bá trong cộng đồng nông nghiệp hàng ngàn năm nay và vì vậy khi chấp nhận khỏa thân thì người dân quê đang dùng đến thứ vũ khí cuối cùng để chống lại đám cường hào mới.
Cường hào không lộ mặt như những thứ Tổng, Lý trong thời Ngô Tất Tố. Cường hào hôm nay có khuôn mặt đẹp đẽ hơn nhiều và cơ ngơi của họ cũng đồ sộ gấp ngàn lần hơn. Họ là những người có chức danh nghe rất kêu như chủ tịch ủy ban này, bí thư thành phố nọ. Khuyển ưng của họ không phải là mấy tên võ biền ốm đói mà cả một rừng quân lính kêu đâu dạ đó, súng ống khiên nón đầy người…
Vậy mà hai mẹ con của bà Lý, người miền Tây của mình lại chỉ có thể đem hai cái vật chỉ bằng hai bàn tay ra chống một cách đau đớn như vậy thử hỏi mấy ai không nghẹn ngào, rơi lệ?
Nhìn cảnh hai mẹ con trần truồng bị đám sai nha lôi xềnh xệch trên mảnh đất của họ người đọc sẽ nghĩ sao so với tấm ảnh của cô gái trong đồn công an về tội bán dâm? Xã hội chưa lên án báo chí thì quả là chuyện lạ!
Đóng bản tin lại mình thẫn thờ tự hỏi: sao mà nhân phẩm con người hôm nay lại rẻ rúng đến như thế? Một bên khoe thân để lấy tiền, một bên đưa thân ra để chống lại bọn người tàn ác. Hai hình ảnh ấy nói lên điều gì tại quê hương của mình ngày hôm nay vậy?
Mình chỉ biết buồn và cầu nguyện cho hai mẹ con bà Lài và cũng không quên cho cả cô người mẫu tội nghiệp.
Mình cũng muốn cắn răng, như một tín đồ Thiên Chúa thường cho rằng nên cầu nguyện luôn cho kẻ thù để chúng sớm quay đầu lại với Chúa…nhưng sao không thể làm được? Có thể giận quá mất khôn, hay tận thâm tâm mình không tin rằng những hung thần của quê hương sẽ không bao giờ quy cải được?
Khi người đàn bà bị đẩy đến chân tường đến nỗi phải dùng đến thứ vũ khí trời ban cho để sinh tồn mà xã hội vẫn nhởn nhơ cười nói thì đến Chúa cũng hết lời chứ nói chi đến mình, một người ngoại đạo?
Cánh Cò
http://www.rfavietnam.com/node/1211
May 29, 2012 6:41 am
Cánh Cò (RFA Blog)– Trong tuần qua có hai sự việc liên quan đến thân phận đàn bà làm mình chú ý. Việc thứ nhất được báo chí kèn trống một cách quá lố vì có liên quan đến chân dài. Vụ thứ hai chỉ có hai tờ báo đưa tin có lẽ do vụ việc chỉ liên quan đến hai phụ nữ có chân…không được dài lắm.
Nhân vật chính trong cả hai vụ đều là phụ nữ và nội dung hoàn toàn khác nhau nhưng lại nói lên bộ mặt thật của xã hội hôm nay.
Vụ thứ nhất là người mẫu Hồng Hà, cô bị bắt vì bán dâm với cái giá 1.000 đô la cho một đại gia nào đó mà theo báo chí ỡm ờ có thể là một quan tham mà nhà báo được chính quyền rỉ tai nên không tiện nêu tên vì lý do "nhạy cảm".
Người mẫu bán dâm thì có gì là lạ trong xã hội Việt Nam khi cái nghề này tuy ồn ào trên báo chí nhưng có cô người mẫu nào giàu được nhờ khả năng và công việc của mình? Những ông bầu sau chiếc cánh gà của sàn catwalk chính là người chính thức hưởng lợi qua các hợp đồng mà người mẫu ký được với những công ty thời trang và sau một thời gian trong nghề, những người mẫu quen tiêu xài ấy sẽ không thể ngưng lại và chiếc xe lộng lẫy do báo chí thổi phồng chỉ có thể đổ xăng bằng các loại thu nhập ngoài…vòng phong tục!
Tuy với lý do gì, mình cho rằng bất cứ người đàn bà nào khi chấp nhận bán dâm cũng đều đáng thương, chí ít là thương hại. Là đàn bà, bạn nghĩ gì khi phải nhắm nghiền hai mắt để một tên đàn ông nào đó thân thể ngập ngụa mùi rượu, tởm lợm với thức ăn chưa tiêu hóa hết trong cuống họng, hì hục làm cái việc mà một con heo nọc xem ra còn dễ coi hơn?
Người chấp nhận làm công việc gọi là bán dâm ấy có vui được không khi báo chí mô tả họ như những kẻ làm băng hoại xã hội này kể cả cô người mẫu đang bị lên án? Người mẫu rồi sao? Họ không có những đau đớn ê chề từ đòn thù mà báo chí hết tờ này tới tờ khác đang thi nhau "bề hội đồng" họ? Cái giá 1.000 ngàn đô la trong khách sạn sang trọng khác gì với hai trăm ngàn tiền Việt của một cuộc bán dâm tại Vườn Tao Đàn? Giá cả không nói lên được bản chất vì đau đớn, nhục nhã lẫn ê chề không có giá và luôn luôn giống nhau. Cô gái từ miền Tây lên thành phố bán thân tuy hoàn cảnh có khác, thân phận có khác và giai cấp cũng có khác nhưng không vì thế mà cô người mẫu "hân hạnh" tăng giá theo như điều mà báo chí đang làm.
Đưa tin theo cách mà báo chí làm với cô người mẫu hiện nay là cách đưa tin đầy nọc đọc. Nọc độc ấy đang được sự hiếu kỳ rẻ tiền của xã hội tiếp tay chuyền vào cơ thể của hàng triệu cô gái Việt Nam khác bất kể thành thị hay thôn quê đang đứng trước nguy cơ không công ăn việc làm trong hoàn cảnh kinh tế mất định hướng và tuổi trẻ mất niềm tin như hiện nay.
Báo chí không dám đả động hay tìm cho ra cái tên đại gia ấy là ai? Hắn làm ở Bộ ở Cục nào trong chính phủ? Hắn có phải là công an hay hiệu trưởng một trường học nào đó hay không? Đó là những câu hỏi mà người đọc cần biết và người làm báo có tay nghề càng phải biết hơn. Tập trung vào một tấm hình duy nhất và loan tin theo bản tin của công an đưa cho thì xin lỗi các anh, hàng triệu người làm báo tốt hơn các anh nhiều mặc dù quanh năm họ không hề bước ra khỏi cửa.
Mình không hề xúc động một chút gì qua bản tin này, do đó bài báo về vụ người mẫu bán dâm kể như tốn giấy một cách ngu đần. Tuy nhiên mình lại xúc động thật sự ở một bản tin khác do Bee.Online đưa tin với đầy đủ hình ảnh: "Hai mẹ con khỏa thân để giữ đất".
Ảnh: Blog Lê Hiền Đức
Vụ việc xảy ra tại Cần Thơ khi bà Phạm Thị Lài 52 tuổi, với con gái ruột là Hồ Nguyên Thủy, 33 tuổi hiện đang làm kế toán của một doanh nghiệp kinh doanh vật tư xây dựng ở TP Cần Thơ. Hai người đã lột hết quần áo để chống lại với những người đàn ông đang có mặt trên công trường trên mảnh đất của bà bị nhà nước tước đoạt giao cho doanh nghiệp. Bà Lài được trả 500 ngàn cho một mét vuông đất trong khi đó chính quyền giao lại cho doanh nghiệp với con số tăng lên 10 lần.
Sau nhiều lần đấu tranh không thành công hai mẹ con bà đành sử dụng phương pháp cuối cùng: "Lấy cái xấu chống lại cái ác".
Rõ ràng chị Hồ Nguyên Thủy không phải là người thất học, vì làm kế toán cho một doanh nghiệp tư nhân không thể thiếu kiến thức hay được lo lót như làm việc cho nhà nước. Trong lứa tuổi 30 chị không thể được xem là già nhưng chấp nhận không mặc quần áo để chống lại cái ác thì hành động này của mẹ con chị vừa đau đớn cho đàn bà Việt Nam vừa là một vết mực đen quất thẳng vào bức tranh đang được người ta cố hết sức để thổi phồng lên về sức mạnh và sự đẹp đẽ khó tin của nhà nước xã hội chủ nghĩa.
Ảnh: Blog Lê Hiền Đức
Tâm lý xem bộ phận sinh dục của phụ nữ là nơi dơ bẩn đã được truyền bá trong cộng đồng nông nghiệp hàng ngàn năm nay và vì vậy khi chấp nhận khỏa thân thì người dân quê đang dùng đến thứ vũ khí cuối cùng để chống lại đám cường hào mới.
Cường hào không lộ mặt như những thứ Tổng, Lý trong thời Ngô Tất Tố. Cường hào hôm nay có khuôn mặt đẹp đẽ hơn nhiều và cơ ngơi của họ cũng đồ sộ gấp ngàn lần hơn. Họ là những người có chức danh nghe rất kêu như chủ tịch ủy ban này, bí thư thành phố nọ. Khuyển ưng của họ không phải là mấy tên võ biền ốm đói mà cả một rừng quân lính kêu đâu dạ đó, súng ống khiên nón đầy người…
Vậy mà hai mẹ con của bà Lý, người miền Tây của mình lại chỉ có thể đem hai cái vật chỉ bằng hai bàn tay ra chống một cách đau đớn như vậy thử hỏi mấy ai không nghẹn ngào, rơi lệ?
Nhìn cảnh hai mẹ con trần truồng bị đám sai nha lôi xềnh xệch trên mảnh đất của họ người đọc sẽ nghĩ sao so với tấm ảnh của cô gái trong đồn công an về tội bán dâm? Xã hội chưa lên án báo chí thì quả là chuyện lạ!
Đóng bản tin lại mình thẫn thờ tự hỏi: sao mà nhân phẩm con người hôm nay lại rẻ rúng đến như thế? Một bên khoe thân để lấy tiền, một bên đưa thân ra để chống lại bọn người tàn ác. Hai hình ảnh ấy nói lên điều gì tại quê hương của mình ngày hôm nay vậy?
Mình chỉ biết buồn và cầu nguyện cho hai mẹ con bà Lài và cũng không quên cho cả cô người mẫu tội nghiệp.
Mình cũng muốn cắn răng, như một tín đồ Thiên Chúa thường cho rằng nên cầu nguyện luôn cho kẻ thù để chúng sớm quay đầu lại với Chúa…nhưng sao không thể làm được? Có thể giận quá mất khôn, hay tận thâm tâm mình không tin rằng những hung thần của quê hương sẽ không bao giờ quy cải được?
Khi người đàn bà bị đẩy đến chân tường đến nỗi phải dùng đến thứ vũ khí trời ban cho để sinh tồn mà xã hội vẫn nhởn nhơ cười nói thì đến Chúa cũng hết lời chứ nói chi đến mình, một người ngoại đạo?
Cánh Cò
http://www.rfavietnam.com/node/1211
Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013
Về cái sự"chảnh" của ông Huỳnh uy Dũng
30-10-2013
Về cái sự "chảnh" của ông Huỳnh Uy Dũng
Lê Thanh Phong
Theo Lao động
Vụ ông chủ khu du lịch Đại Nam tố cáo Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương đã làm nóng các trang báo suốt hai tuần qua.
Ông Huỳnh Uy Dũng tự tin cho rằng, những tố cáo của mình là đúng một trăm phần trăm.
Trả lời báo chí, ông Lê Thanh Cung - Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương - khẳng định: "Tôi phải làm đúng theo quy định pháp luật đối với việc hình thành và phát triển khu công nghiệp tập trung". Thậm chí, ông Cung còn nói nặng lời hơn về ông Huỳnh Uy Dũng như "bịa đặt, lừa đảo".
Ai đúng, ai sai sẽ được các cơ quan chức năng làm rõ và kết luận, nhưng từ chuyện này, cho thấy đã có những phản ứng quyết liệt từ phía một doanh nghiệp đối với chính quyền của một tỉnh. Hơi thở dân chủ phả ra từ những xung đột này, mọi chuyện chỉ có thể minh bạch khi được nêu công khai, và khi đã công khai thì không thể im lặng.
Và điều đó đã xảy ra, UBND tỉnh Bình Dương gửi giấy mời lãnh đạo Công ty cổ phần Đại Nam dự cuộc họp bàn giải quyết các vấn đề vướng mắc, khó khăn trong triển khai dự án Sóng Thần 3 vào ngày 28.10.2013.
Nhưng ông Huỳnh Uy Dũng đã không đến dự.
UBND tỉnh Bình Dương mời doanh nghiệp đến để giải quyết vướng mắc, khó khăn, nhưng chủ doanh nghiệp từ chối đến. Chuyện này thật hiếm ở Việt Nam, một đất nước mà mối quan hệ giữa chính quyền và doanh nghiệp không bình đẳng trong hiện thực mà vẫn còn nằm trong những giấc mơ. Cho nên, thái độ từ chối lời mời của ông Dũng với UBND tỉnh Bình Dương dân gian thường nói là "chảnh", quá chảnh đi chứ!
Cộng đồng DN từng ấm ức với thái độ trịch thượng thường trực của các cơ quan công quyền đã có một phen hả lòng hả dạ nhờ cú lắc đầu của ông Huỳnh Uy Dũng.
Và ông Dũng nói về cú lắc đầu của mình rằng, ông không đến vì lời mời của UBND tỉnh Bình Dương quá đỗi muộn mằn. Ông từng chờ đợi lời mời đó mỏi mòn nhưng 7 năm qua đã không nhận được. Nếu như sự thật đứng về phía ông Huỳnh Uy Dũng thì thật xót xa cho DN. 7 năm đối với một đời người có thể là ngắn, nhưng với một DN là quá dài. Trong kinh doanh, thời cơ không kiên nhẫn ngồi chờ đợi ai đến 7 năm, và đồng tiền đầu tư cũng không đủ sức gánh các khoản lãi suất cho một dự án nằm trong ngăn kéo của chính quyền.
Nhìn rộng ra khỏi Đại Nam và Bình Dương, sẽ thấy còn nhiều trường hợp ôm mối sầu chờ đợi "lời mời giải quyết khó khăn, vướng mắc"của cửa công như vậy. Trong những trường hợp đó, có nhiều DN đã không đủ sức để sống sót, họ đã bị sập tiệm, phá sản và bị xã hội lãng quên trước khi làm được cái việc viết đơn tố cáo ai đó đã "lãng quên" họ.
Đơn tố cáo UBND tỉnh Bình Dương của ông Huỳnh Uy Dũng về vụ Sóng Thần 3 đang chờ kết luận cuối cùng. Dù ai đúng, thì điểm tích cực nhất là vụ việc đánh động đến cả hai phía, cộng đồng DN cũng như chính quyền các địa phương.
Đó là, DN phải làm đúng và chính quyền cũng phải làm đúng. Xã hội ngày càng dân chủ, công khai, những việc làm sai trái hay vi phạm pháp luật sẽ bị phơi bày ra ánh sáng.
Nhãn: Lưu
Bài mới hơn Bài cũ hơn Trang chủ
Bà con liên lạc với Bọ qua email
lapquechoa@ gmail.com
Các địa chỉ blogspot khác của Quê Choa, khi bị chặn bà con có thể vào 1 trong các địa chỉ sau:
bolapquechoa.blogspot.nl
bolapquechoa.blogspot.jp
bolapquechoa.blogspot.ca
bolapquechoa.blogspot.fr
bolapquechoa.blogspot.de
Về cái sự "chảnh" của ông Huỳnh Uy Dũng
Lê Thanh Phong
Theo Lao động
Vụ ông chủ khu du lịch Đại Nam tố cáo Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương đã làm nóng các trang báo suốt hai tuần qua.
Ông Huỳnh Uy Dũng tự tin cho rằng, những tố cáo của mình là đúng một trăm phần trăm.
Trả lời báo chí, ông Lê Thanh Cung - Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương - khẳng định: "Tôi phải làm đúng theo quy định pháp luật đối với việc hình thành và phát triển khu công nghiệp tập trung". Thậm chí, ông Cung còn nói nặng lời hơn về ông Huỳnh Uy Dũng như "bịa đặt, lừa đảo".
Ai đúng, ai sai sẽ được các cơ quan chức năng làm rõ và kết luận, nhưng từ chuyện này, cho thấy đã có những phản ứng quyết liệt từ phía một doanh nghiệp đối với chính quyền của một tỉnh. Hơi thở dân chủ phả ra từ những xung đột này, mọi chuyện chỉ có thể minh bạch khi được nêu công khai, và khi đã công khai thì không thể im lặng.
Và điều đó đã xảy ra, UBND tỉnh Bình Dương gửi giấy mời lãnh đạo Công ty cổ phần Đại Nam dự cuộc họp bàn giải quyết các vấn đề vướng mắc, khó khăn trong triển khai dự án Sóng Thần 3 vào ngày 28.10.2013.
Nhưng ông Huỳnh Uy Dũng đã không đến dự.
UBND tỉnh Bình Dương mời doanh nghiệp đến để giải quyết vướng mắc, khó khăn, nhưng chủ doanh nghiệp từ chối đến. Chuyện này thật hiếm ở Việt Nam, một đất nước mà mối quan hệ giữa chính quyền và doanh nghiệp không bình đẳng trong hiện thực mà vẫn còn nằm trong những giấc mơ. Cho nên, thái độ từ chối lời mời của ông Dũng với UBND tỉnh Bình Dương dân gian thường nói là "chảnh", quá chảnh đi chứ!
Cộng đồng DN từng ấm ức với thái độ trịch thượng thường trực của các cơ quan công quyền đã có một phen hả lòng hả dạ nhờ cú lắc đầu của ông Huỳnh Uy Dũng.
Và ông Dũng nói về cú lắc đầu của mình rằng, ông không đến vì lời mời của UBND tỉnh Bình Dương quá đỗi muộn mằn. Ông từng chờ đợi lời mời đó mỏi mòn nhưng 7 năm qua đã không nhận được. Nếu như sự thật đứng về phía ông Huỳnh Uy Dũng thì thật xót xa cho DN. 7 năm đối với một đời người có thể là ngắn, nhưng với một DN là quá dài. Trong kinh doanh, thời cơ không kiên nhẫn ngồi chờ đợi ai đến 7 năm, và đồng tiền đầu tư cũng không đủ sức gánh các khoản lãi suất cho một dự án nằm trong ngăn kéo của chính quyền.
Nhìn rộng ra khỏi Đại Nam và Bình Dương, sẽ thấy còn nhiều trường hợp ôm mối sầu chờ đợi "lời mời giải quyết khó khăn, vướng mắc"của cửa công như vậy. Trong những trường hợp đó, có nhiều DN đã không đủ sức để sống sót, họ đã bị sập tiệm, phá sản và bị xã hội lãng quên trước khi làm được cái việc viết đơn tố cáo ai đó đã "lãng quên" họ.
Đơn tố cáo UBND tỉnh Bình Dương của ông Huỳnh Uy Dũng về vụ Sóng Thần 3 đang chờ kết luận cuối cùng. Dù ai đúng, thì điểm tích cực nhất là vụ việc đánh động đến cả hai phía, cộng đồng DN cũng như chính quyền các địa phương.
Đó là, DN phải làm đúng và chính quyền cũng phải làm đúng. Xã hội ngày càng dân chủ, công khai, những việc làm sai trái hay vi phạm pháp luật sẽ bị phơi bày ra ánh sáng.
Nhãn: Lưu
Bài mới hơn Bài cũ hơn Trang chủ
Bà con liên lạc với Bọ qua email
lapquechoa@ gmail.com
Các địa chỉ blogspot khác của Quê Choa, khi bị chặn bà con có thể vào 1 trong các địa chỉ sau:
bolapquechoa.blogspot.nl
bolapquechoa.blogspot.jp
bolapquechoa.blogspot.ca
bolapquechoa.blogspot.fr
bolapquechoa.blogspot.de
Giỏi cỡ Bill Gates sang Việt Nam cũng..."chết".
Liên kết khác Blog tiếp theo» Tạo Blog Đăng nhập
Trang chủ Bạn văn Tạp văn Nhật kí để ngỏ Truyện Viết về tôi Kịch bản Ảnh ấn tượng Hàng xóm có gì hay? Lưu
03-11-2013
Huỳnh Uy Dũng: Giỏi cỡ Bill Gates sang VN cũng… "chết"
Hoàng Hưng
Vnn dẫn theo Lao động
Ngay sau trả lời của Chủ tịch UBND tỉnh BD Lê Thanh Cung với báo chí, chúng tôi đã gặp và đề nghị ông Huỳnh Uy Dũng - TGĐ Cty CP Đại Nam - cho biết quan điểm của ông ra sao, sau phát ngôn của Chủ tịch UBND tỉnh BD.
Ông Dũng cho biết: "Tất cả mọi quan điểm, cơ sở chứng lý, tôi đã thể hiện trong "đơn tố cáo" gửi lên Thủ tướng Chính phủ. Tôi không đôi co, đấu khẩu chi tiết với ông Lê Thanh Cung, như ông Cung phát biểu trên báo chí vừa qua. Tôi khẳng định một lần nữa về việc tôi tố cáo Chủ tịch tỉnh BD.
Tôi chịu trách nhiệm trước pháp luật về những gì tôi tố cáo, nếu tôi tố cáo sai, tôi chịu trách nhiệm trước luật pháp. Còn bây giờ, xin hãy đợi Thủ tướng Chính phủ chỉ đạo để cơ quan thứ ba - Thanh tra Chính phủ - vào cuộc, xác minh điều tra làm rõ ai đúng, ai sai, ai làm trái quy định luật pháp, ai đã sử dụng cái "lệ", coi thường luật pháp do Quốc hội ban hành để Cty cổ phần Đại Nam cũng như nhiều DN khốn khổ nhiều năm nay.
Tôi không có ý kiến cho rằng mình đúng hay Chủ tịch BD sai vào lúc này. Tất cả hãy chờ cơ quan trung ương vào kiểm tra kết luận".
Nhưng thưa ông, trả lời báo chí, ông Cung nói "ông Dũng làm không đúng" nên ông Cung từ chối không giải quyết ?
Từ khi tôi mua đất, lập dự án, rồi trình các hồ sơ, thủ tục xin phê duyệt…; không một văn bản nào, không một cơ quan chức năng nào, cũng như không một cá nhân lãnh đạo có thẩm quyền nào của tỉnh BD kết luận rằng tôi hay Cty Đại Nam làm sai cả; cho đến khi Chủ tịch tỉnh BD - ông Lê Thanh Cung - ra văn bản cấm DN chuyển nhượng quyền sử dụng đất tại khu đất ở, dưới mọi hình thức, kéo dài phê duyệt quy hoạch xây dựng chi tiết 1/500. Từ đó, dẫn đến 50% số nhân viên góp vốn xin nhận lại tiền góp vốn.
Vì vậy, Cty Đại Nam đã hoàn lại vốn cho bất kỳ ai muốn xin nhận lại tiền vốn kèm lãi suất ngân hàng, không một ai khiếu nại bất cứ điều gì đối với Cty Đại Nam.
Ông muốn điều gì trong việc tố cáo đích danh Chủ tịch tỉnh BD?
Tôi chẳng có gì để còn và để mất, nên tôi muốn nói thật, sống thật với những gì mà bản thân tôi đã chịu sự "sắp đặt" của tỉnh BD từ nhiều năm nay. Cá nhân tôi làm đơn tố cáo, để một lần nữa cho thấy họ đã dùng cái "lệ" thay cho luật. Cái "lệ" này được chính quyền ban hành trên cả luật của Quốc hội. Có mấy DN dám nói thật? Bởi khi các DN muốn cất lời hay thực hiện, thì vụ việc sẽ bị kéo dài…
Khi tranh chấp hay tố cáo, khởi kiện mà đợi chờ được xem xét giải quyết, thì DN đã tự "chết", trước khi biết thắng - bại thuộc về ai. Tôi dám chắc, giỏi cỡ Bill Gates ở Mỹ qua VN mà bị những văn bản từ cái "lệ" này cũng … "chết". Không DN nào có thể sống được vì kiểu cách làm việc như vậy.
Tôi mua đất để làm dự án, kinh doanh chứ không phải để tiêu xài. Tôi kiến nghị phê duyệt 1/500 sẽ có nhà đầu tư thứ cấp, DN đầu tư vào. Họ mua để xây nhà cho CN, CB-CNV cũng có thể xây nhà trọ CN, làm sao bảo đảm kiến trúc, đúng mục đích phục vụ cho CN ở đó là được. Dự kiến, 30-50 ngàn CN sẽ ở đây.
Tôi đâu có làm nhà cho giới nhà giàu; giàu thì qua thành phố mới BD mà ở. Còn tôi đi vào đối tượng người lao động có thu nhập thấp. Bản đồ quy hoạch 1/500 tôi nộp từ ngày 26.10.2009, cho tới giờ này vẫn không thay đổi so với quy hoạch 1/2.000 đã được duyệt, không phá vỡ cảnh quan đô thị, không sai một mét đất nào…
Tôi đã gửi đơn thư rất nhiều, chờ mãi không thấy trả lời, uất ức, tôi mới tố cáo. Khi làm điều này, tôi như tự đâm vào con tim của mình. Cả cuộc đời tôi, trong giấc ngủ tôi vẫn suy nghĩ làm thế nào để cho BD phát triển suốt mấy chục năm nay. Nhưng hôm nay, họ đã đối xử với tôi như vậy đấy. Tôi đang chờ đợi chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ và cơ quan chức năng thứ ba vào cuộc kiểm tra và kết luận. Khi đó sẽ biết ai đúng - ai sai trong vụ việc này.
Xin cảm ơn ông!
Nhãn: Lưu
Bài mới hơn Bài cũ hơn Trang chủ
Bà con liên lạc với Bọ qua email
lapquechoa@ gmail.com
Các địa chỉ blogspot khác của Quê Choa, khi bị chặn bà con có thể vào 1 trong các địa chỉ sau:
bolapquechoa.blogspot.nl
bolapquechoa.blogspot.jp
bolapquechoa.blogspot.ca
bolapquechoa.blogspot.fr
bolapquechoa.blogspot.de
Trang chủ Bạn văn Tạp văn Nhật kí để ngỏ Truyện Viết về tôi Kịch bản Ảnh ấn tượng Hàng xóm có gì hay? Lưu
03-11-2013
Huỳnh Uy Dũng: Giỏi cỡ Bill Gates sang VN cũng… "chết"
Hoàng Hưng
Vnn dẫn theo Lao động
Ngay sau trả lời của Chủ tịch UBND tỉnh BD Lê Thanh Cung với báo chí, chúng tôi đã gặp và đề nghị ông Huỳnh Uy Dũng - TGĐ Cty CP Đại Nam - cho biết quan điểm của ông ra sao, sau phát ngôn của Chủ tịch UBND tỉnh BD.
Ông Dũng cho biết: "Tất cả mọi quan điểm, cơ sở chứng lý, tôi đã thể hiện trong "đơn tố cáo" gửi lên Thủ tướng Chính phủ. Tôi không đôi co, đấu khẩu chi tiết với ông Lê Thanh Cung, như ông Cung phát biểu trên báo chí vừa qua. Tôi khẳng định một lần nữa về việc tôi tố cáo Chủ tịch tỉnh BD.
Tôi chịu trách nhiệm trước pháp luật về những gì tôi tố cáo, nếu tôi tố cáo sai, tôi chịu trách nhiệm trước luật pháp. Còn bây giờ, xin hãy đợi Thủ tướng Chính phủ chỉ đạo để cơ quan thứ ba - Thanh tra Chính phủ - vào cuộc, xác minh điều tra làm rõ ai đúng, ai sai, ai làm trái quy định luật pháp, ai đã sử dụng cái "lệ", coi thường luật pháp do Quốc hội ban hành để Cty cổ phần Đại Nam cũng như nhiều DN khốn khổ nhiều năm nay.
Tôi không có ý kiến cho rằng mình đúng hay Chủ tịch BD sai vào lúc này. Tất cả hãy chờ cơ quan trung ương vào kiểm tra kết luận".
Nhưng thưa ông, trả lời báo chí, ông Cung nói "ông Dũng làm không đúng" nên ông Cung từ chối không giải quyết ?
Từ khi tôi mua đất, lập dự án, rồi trình các hồ sơ, thủ tục xin phê duyệt…; không một văn bản nào, không một cơ quan chức năng nào, cũng như không một cá nhân lãnh đạo có thẩm quyền nào của tỉnh BD kết luận rằng tôi hay Cty Đại Nam làm sai cả; cho đến khi Chủ tịch tỉnh BD - ông Lê Thanh Cung - ra văn bản cấm DN chuyển nhượng quyền sử dụng đất tại khu đất ở, dưới mọi hình thức, kéo dài phê duyệt quy hoạch xây dựng chi tiết 1/500. Từ đó, dẫn đến 50% số nhân viên góp vốn xin nhận lại tiền góp vốn.
Vì vậy, Cty Đại Nam đã hoàn lại vốn cho bất kỳ ai muốn xin nhận lại tiền vốn kèm lãi suất ngân hàng, không một ai khiếu nại bất cứ điều gì đối với Cty Đại Nam.
Ông muốn điều gì trong việc tố cáo đích danh Chủ tịch tỉnh BD?
Tôi chẳng có gì để còn và để mất, nên tôi muốn nói thật, sống thật với những gì mà bản thân tôi đã chịu sự "sắp đặt" của tỉnh BD từ nhiều năm nay. Cá nhân tôi làm đơn tố cáo, để một lần nữa cho thấy họ đã dùng cái "lệ" thay cho luật. Cái "lệ" này được chính quyền ban hành trên cả luật của Quốc hội. Có mấy DN dám nói thật? Bởi khi các DN muốn cất lời hay thực hiện, thì vụ việc sẽ bị kéo dài…
Khi tranh chấp hay tố cáo, khởi kiện mà đợi chờ được xem xét giải quyết, thì DN đã tự "chết", trước khi biết thắng - bại thuộc về ai. Tôi dám chắc, giỏi cỡ Bill Gates ở Mỹ qua VN mà bị những văn bản từ cái "lệ" này cũng … "chết". Không DN nào có thể sống được vì kiểu cách làm việc như vậy.
Tôi mua đất để làm dự án, kinh doanh chứ không phải để tiêu xài. Tôi kiến nghị phê duyệt 1/500 sẽ có nhà đầu tư thứ cấp, DN đầu tư vào. Họ mua để xây nhà cho CN, CB-CNV cũng có thể xây nhà trọ CN, làm sao bảo đảm kiến trúc, đúng mục đích phục vụ cho CN ở đó là được. Dự kiến, 30-50 ngàn CN sẽ ở đây.
Tôi đâu có làm nhà cho giới nhà giàu; giàu thì qua thành phố mới BD mà ở. Còn tôi đi vào đối tượng người lao động có thu nhập thấp. Bản đồ quy hoạch 1/500 tôi nộp từ ngày 26.10.2009, cho tới giờ này vẫn không thay đổi so với quy hoạch 1/2.000 đã được duyệt, không phá vỡ cảnh quan đô thị, không sai một mét đất nào…
Tôi đã gửi đơn thư rất nhiều, chờ mãi không thấy trả lời, uất ức, tôi mới tố cáo. Khi làm điều này, tôi như tự đâm vào con tim của mình. Cả cuộc đời tôi, trong giấc ngủ tôi vẫn suy nghĩ làm thế nào để cho BD phát triển suốt mấy chục năm nay. Nhưng hôm nay, họ đã đối xử với tôi như vậy đấy. Tôi đang chờ đợi chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ và cơ quan chức năng thứ ba vào cuộc kiểm tra và kết luận. Khi đó sẽ biết ai đúng - ai sai trong vụ việc này.
Xin cảm ơn ông!
Nhãn: Lưu
Bài mới hơn Bài cũ hơn Trang chủ
Bà con liên lạc với Bọ qua email
lapquechoa@ gmail.com
Các địa chỉ blogspot khác của Quê Choa, khi bị chặn bà con có thể vào 1 trong các địa chỉ sau:
bolapquechoa.blogspot.nl
bolapquechoa.blogspot.jp
bolapquechoa.blogspot.ca
bolapquechoa.blogspot.fr
bolapquechoa.blogspot.de
Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013
Tư Duy Xe Máy
Xin phép được chép lại bài viết của Bạn Trường Giang.
Tôi thật sự bị thuyết phục về những ý và nội dung trong bài.
Trong một Xã Hội kém phát triển như Việt Nam thì bài viết này luôn là bổ ích. Trong khi con người thời đại nay luôn có xu hướng sống thực tế trong môi trường xanh, sạch và đẹp thì lại có lắm kẻ sống a dua, chạy theo phong trào, sống kiểu không có mục đích và xa rời thực tế. Như những hình ảnh và nội dung bài viết nầy thì đồng nghĩa với quan điểm- Bạn sở hữu và xử dụng xe máy đắt tiền chừng nào thì bạn càng chứng tỏ mình có tư duy lỗi thời và tụt hậu chừng đó...Xe máy VN 'lao ngược chiều thế giới'
Trường Giang
Bạn đọc BBC Tiếng Việt từ Lạng Sơn
Cập nhật:11:30 GMT - thứ hai, 21 tháng 10, 2013
Có thể nói, không một quốc gia nào trên thế giới có một "nền văn minh xe máy" độc nhất vô nhị như Việt Nam.
Nói như vậy cũng không hề ngoa ngôn. Sự thật là xe máy đã tác động xấu đến toàn bộ nền kinh tế, văn hóa, quy hoạch đô thị, thói quen, đạo đức, cách sống của người dân Việt Nam chứ không chỉ là vấn đề về an toàn giao thông.
Xe máy, đối với nhiều quốc gia, được coi là một phương tiện giao thông nguy hiểm, không khuyến khích sử dụng, thậm chí bị cấm ở nhiều thành phố. Với vận tốc có thể bằng ô tô, nhưng sự an toàn lại chỉ như xe đạp, nó thực sự là một hung thần trên đường.
Tai nạn hàng ngày hàng giờ xảy ra trên khắp các nẻo đường Việt Nam đã chứng minh điều đó.
Không thể phủ nhận, xe máy, nếu xét trên góc độ tiện dụng, cơ động, linh hoạt, thì sẽ là phương tiện giao thông tuyệt vời không có đối thủ cạnh tranh. Nhưng hãy cùng nhau phân tích trên nhiều khía cạnh khác.
Quy hoạch và xe máy
Chính phủ dường như bế tắc trong việc quy hoạch đô thị. Hiện nay hạ tầng kiến trúc lôm côm, nhà ống mọc lên như nấm không có cách gì khống chế. Những ngõ sâu hun hút ngoằn ngoèo chen chúc với những chợ tạm, chợ cóc chật chội bẩn thỉu. Hàng quán thi nhau đua nở lấn chiếm lòng lề đường.
Nét đẹp đô thị của những con phố sạch sẽ phong quang với những hàng xe hơi, xe bus trật tự nối đuôi nhau là một viễn cảnh xa vời đối với các đô thị Việt Nam.
Vì sao vậy? Nguyên nhân đến từ xe máy. Chỉ xe máy mới có thể luồn lách đến mọi ngóc ngách, dẫn đến việc khuyến khích người dân làm nhà trong ngõ mà không cần tuân thủ quy hoạch theo tiêu chuẩn chung.
Đi xe máy...trên đường, những gương mặt hồ hởi tươi sáng hiếm dần, thay vào đó là sự cau có, bẳn gắt"
Thậm chí có những ngõ nhỏ tới nỗi chỉ đảm bảo cho một chiều lưu thông vẫn tồn tại như một minh chứng cho sự tiện lợi không gì thay thế được của xe máy.
Chỉ có xe máy mới có thể tùy tiện tấp vào lề đường để chủ nhân vẫn ngồi trên yên, một chân chống xuống đất, thoải mái mặc cả mớ rau, con cá cho kịp bữa cơm chiều, tạo điều kiện cho sự tồn tại của chợ tự phát, mặc cho cơ quan chức năng ra sức dẹp hàng ngày.
Chỉ có xe máy mới dễ dàng dựng la liệt ngay trên vỉa hè để mua bán trao đổi hàng hóa, chiếm hết chỗ dành cho người đi bộ. Và như vậy, xe máy trở thành rào cản cho quy hoạch đô thị hiện đại ở Việt Nam.
Phải đi xe máy trong những sáng mùa đông lạnh cắt da thịt, hoặc trong những cơn mưa trút nước tầm tã, hay những trưa hè nóng đổ mồ hôi, giữa biển xe máy san sát chen vai thích cánh, khói độc tỏa mịt mù, âm thanh đinh tai nhức óc, mới thấy hết sự khổ sở mà ai cũng phải chịu đựng.
Điều đó tác động dần dần làm cho con người mất đi sự thông cảm lẫn nhau.
Khi ngồi trên xe máy nam không thể lịch lãm và nữ không thể dịu dàng
Trên đường, những gương mặt hồ hởi tươi sáng hiếm dần, thay vào đó là sự cau có, bẳn gắt. Chỉ cần va quệt nhẹ là sẵn sàng lao vào sống mái. Không thiếu những vụ ẩu đả, thậm chí giết người xuất phát từ những nguyên nhân rất nhỏ mà báo chí đăng tải hàng ngày.
Khi ngồi trên xe máy, những người đàn ông không thể lịch lãm trong bộ complet, phụ nữ khó mà váy đầm dịu dàng thanh lịch. Mặc đẹp làm gì khi mà đằng nào cũng phải chùm bên ngoài chiếc áo chống nắng dài tới gót chân?
Mái tóc uốn bồng bềnh mà làm gì khi phải đội lên đầu những "nồi cơm điện" nặng nề cục mịch?
Điều này tưởng không quan trọng, nhưng lại liên quan khá nhiều đến văn hóa ứng xử.
Thật dễ hiểu. Nếu mọi người ai cũng ăn mặc đàng hoàng lịch sự thì đối xử với nhau hẳn sẽ lịch sự đàng hoàng hơn.
Thói quen và lối sống
Điều đáng lo ngại nhất là tư duy xe máy đã ăn sâu vào tâm lý của người Việt. Phần lớn người dân không thể hình dung họ sẽ sinh hoạt như thế nào nếu thiếu xe máy. Một sự lệ thuộc hoàn toàn.
Thậm chí chỉ cách 100m họ đã phải cần đến xe máy. Việc vào siêu thị mua thực phẩm sạch trở thành vô lí khi mà chỉ cần ngồi lên xe máy, phóng vèo ra chợ cóc đầu đường là có thể mua bất kỳ loại thực phẩm gì.
Thực phẩm chợ cóc thì không hề tuân thủ an toàn vệ sinh. Và hậu quả về ăn uống mất vệ sinh thì không nói ai cũng biết.
Cũng chính vì sự tiện lợi nhãn tiền của xe máy mà mọi người mất dần thói quen đi bộ. Không có cảnh đoàn người sải bước trên vỉa hè với tác phong công nghiệp hiện đại như ở các quốc gia khác. Vì thật "đáng tiếc" là ở Việt Nam xe máy có thể phóng vào tận cổng cơ quan.
Cũng không ở đâu có nghịch lý như Việt Nam khi coi chiếc xe máy không chỉ đơn thuần là phương tiện giao thông, mà trở thành của để dành, thậm chí là căn cứ để phân biệt đẳng cấp xã hội. Từ đó đẩy tới một nghịch lý tiếp theo là giá một chiếc xe máy, @, SH chẳng hạn, có thể đắt gần bằng một chiếc xe hơi loại trung bình tại các nước trong khu vực.
Việc thả nổi cho thị trường xe máy cũng đồng thời khiến cho nền công nghiệp ô tô không thể phát triển. Dẫn đến một nghịch lý khó có thể chấp nhận được nữa là, giá thành ô tô gần như đắt nhất thế giới tại một quốc gia nghèo.
Theo thống kê, mỗi năm Việt Nam có khoảng 15.000 người chết vì tai nạn giao thông. Trong đó liên quan đến xe máy là nguyên nhân hàng đầu.
Chỉ có xe máy mới dễ dàng bỏ qua đèn đỏ, luồn lách, vượt làn, phóng nhanh, vượt ẩu… Điều tệ hại là, sự vi phạm giao thông công cộng của xe máy diễn ra quá thường xuyên, lâu ngày thói xấu thành quen thuộc đối với tất cả mọi người.
Như vậy, xe máy vô hình chung, góp phần đẩy nhanh sự xuống cấp về ý thức an toàn giao thông vốn đã quá kém của người dân Việt Nam.
Rõ ràng xe máy làm kìm hãm sự phát triển xã hội về mọi mặt"
Nạn giật đồ giữa ban ngày thật nhức nhối, kinh hoàng cho mọi người, nhất là phụ nữ. Chính xe máy đã đẻ ra những kẻ côn đồ cướp giật manh động đó, bởi nó là phương tiện gây án hữu dụng.
Bất kỳ sử dụng phương tiện nào khác đều không khả thi để giật đồ. Cũng có thể nói không ngoa là, nạn trộm chó cũng nhờ sự tiện lợi của xe máy mà có thể lộng hành, thay vì hoạt động nhỏ lẻ như trước.
Phóng xe ngược chiều
Giờ đây khi đã hình thành "nền văn minh xe máy", nếu ai đó nêu ra ý tưởng "Cấm xe máy", lập tức mọi người sẽ nhìn anh ta lạ lùng như người sao Hỏa.
Câu hỏi sẽ bật ngược lại: "Cấm xe máy thì đi bằng gì?". Rồi viện lý do muôn thuở "nước ta còn nghèo, người dân lấy đâu ra tiền mua xe hơi", "nhà nước chưa thể đủ tiền phát triển hệ thống giao thông công cộng để đáp ứng người dân"…
Vậy hãy nhìn sang các nước láng giềng gần nhất như Campuchia, Lào, Miến Điện…và tiêu biểu là thủ đô Yangon của Miến Điện.
Không giàu hơn chúng ta, dân trí cũng không hơn, nhưng họ đã thực hiện thành công giải pháp cấm xe máy để có được đô thị yên lành, sạch sẽ và an toàn.
Rõ ràng xe máy làm kìm hãm sự phát triển xã hội về mọi mặt. Và Việt Nam sẽ đi ngược lại với xu hướng chung của thế giới nếu còn duy trì "nền văn minh xe máy" như thế này.
Bài viết thể hiện quan điểm riêng của độc giả Trường Giang từ Lạng Sơn, Việt Nam.
Tôi thật sự bị thuyết phục về những ý và nội dung trong bài.
Trong một Xã Hội kém phát triển như Việt Nam thì bài viết này luôn là bổ ích. Trong khi con người thời đại nay luôn có xu hướng sống thực tế trong môi trường xanh, sạch và đẹp thì lại có lắm kẻ sống a dua, chạy theo phong trào, sống kiểu không có mục đích và xa rời thực tế. Như những hình ảnh và nội dung bài viết nầy thì đồng nghĩa với quan điểm- Bạn sở hữu và xử dụng xe máy đắt tiền chừng nào thì bạn càng chứng tỏ mình có tư duy lỗi thời và tụt hậu chừng đó...Xe máy VN 'lao ngược chiều thế giới'
Trường Giang
Bạn đọc BBC Tiếng Việt từ Lạng Sơn
Cập nhật:11:30 GMT - thứ hai, 21 tháng 10, 2013
Có thể nói, không một quốc gia nào trên thế giới có một "nền văn minh xe máy" độc nhất vô nhị như Việt Nam.
Nói như vậy cũng không hề ngoa ngôn. Sự thật là xe máy đã tác động xấu đến toàn bộ nền kinh tế, văn hóa, quy hoạch đô thị, thói quen, đạo đức, cách sống của người dân Việt Nam chứ không chỉ là vấn đề về an toàn giao thông.
Xe máy, đối với nhiều quốc gia, được coi là một phương tiện giao thông nguy hiểm, không khuyến khích sử dụng, thậm chí bị cấm ở nhiều thành phố. Với vận tốc có thể bằng ô tô, nhưng sự an toàn lại chỉ như xe đạp, nó thực sự là một hung thần trên đường.
Tai nạn hàng ngày hàng giờ xảy ra trên khắp các nẻo đường Việt Nam đã chứng minh điều đó.
Không thể phủ nhận, xe máy, nếu xét trên góc độ tiện dụng, cơ động, linh hoạt, thì sẽ là phương tiện giao thông tuyệt vời không có đối thủ cạnh tranh. Nhưng hãy cùng nhau phân tích trên nhiều khía cạnh khác.
Quy hoạch và xe máy
Chính phủ dường như bế tắc trong việc quy hoạch đô thị. Hiện nay hạ tầng kiến trúc lôm côm, nhà ống mọc lên như nấm không có cách gì khống chế. Những ngõ sâu hun hút ngoằn ngoèo chen chúc với những chợ tạm, chợ cóc chật chội bẩn thỉu. Hàng quán thi nhau đua nở lấn chiếm lòng lề đường.
Nét đẹp đô thị của những con phố sạch sẽ phong quang với những hàng xe hơi, xe bus trật tự nối đuôi nhau là một viễn cảnh xa vời đối với các đô thị Việt Nam.
Vì sao vậy? Nguyên nhân đến từ xe máy. Chỉ xe máy mới có thể luồn lách đến mọi ngóc ngách, dẫn đến việc khuyến khích người dân làm nhà trong ngõ mà không cần tuân thủ quy hoạch theo tiêu chuẩn chung.
Đi xe máy...trên đường, những gương mặt hồ hởi tươi sáng hiếm dần, thay vào đó là sự cau có, bẳn gắt"
Thậm chí có những ngõ nhỏ tới nỗi chỉ đảm bảo cho một chiều lưu thông vẫn tồn tại như một minh chứng cho sự tiện lợi không gì thay thế được của xe máy.
Chỉ có xe máy mới có thể tùy tiện tấp vào lề đường để chủ nhân vẫn ngồi trên yên, một chân chống xuống đất, thoải mái mặc cả mớ rau, con cá cho kịp bữa cơm chiều, tạo điều kiện cho sự tồn tại của chợ tự phát, mặc cho cơ quan chức năng ra sức dẹp hàng ngày.
Chỉ có xe máy mới dễ dàng dựng la liệt ngay trên vỉa hè để mua bán trao đổi hàng hóa, chiếm hết chỗ dành cho người đi bộ. Và như vậy, xe máy trở thành rào cản cho quy hoạch đô thị hiện đại ở Việt Nam.
Phải đi xe máy trong những sáng mùa đông lạnh cắt da thịt, hoặc trong những cơn mưa trút nước tầm tã, hay những trưa hè nóng đổ mồ hôi, giữa biển xe máy san sát chen vai thích cánh, khói độc tỏa mịt mù, âm thanh đinh tai nhức óc, mới thấy hết sự khổ sở mà ai cũng phải chịu đựng.
Điều đó tác động dần dần làm cho con người mất đi sự thông cảm lẫn nhau.
Khi ngồi trên xe máy nam không thể lịch lãm và nữ không thể dịu dàng
Trên đường, những gương mặt hồ hởi tươi sáng hiếm dần, thay vào đó là sự cau có, bẳn gắt. Chỉ cần va quệt nhẹ là sẵn sàng lao vào sống mái. Không thiếu những vụ ẩu đả, thậm chí giết người xuất phát từ những nguyên nhân rất nhỏ mà báo chí đăng tải hàng ngày.
Khi ngồi trên xe máy, những người đàn ông không thể lịch lãm trong bộ complet, phụ nữ khó mà váy đầm dịu dàng thanh lịch. Mặc đẹp làm gì khi mà đằng nào cũng phải chùm bên ngoài chiếc áo chống nắng dài tới gót chân?
Mái tóc uốn bồng bềnh mà làm gì khi phải đội lên đầu những "nồi cơm điện" nặng nề cục mịch?
Điều này tưởng không quan trọng, nhưng lại liên quan khá nhiều đến văn hóa ứng xử.
Thật dễ hiểu. Nếu mọi người ai cũng ăn mặc đàng hoàng lịch sự thì đối xử với nhau hẳn sẽ lịch sự đàng hoàng hơn.
Thói quen và lối sống
Điều đáng lo ngại nhất là tư duy xe máy đã ăn sâu vào tâm lý của người Việt. Phần lớn người dân không thể hình dung họ sẽ sinh hoạt như thế nào nếu thiếu xe máy. Một sự lệ thuộc hoàn toàn.
Thậm chí chỉ cách 100m họ đã phải cần đến xe máy. Việc vào siêu thị mua thực phẩm sạch trở thành vô lí khi mà chỉ cần ngồi lên xe máy, phóng vèo ra chợ cóc đầu đường là có thể mua bất kỳ loại thực phẩm gì.
Thực phẩm chợ cóc thì không hề tuân thủ an toàn vệ sinh. Và hậu quả về ăn uống mất vệ sinh thì không nói ai cũng biết.
Cũng chính vì sự tiện lợi nhãn tiền của xe máy mà mọi người mất dần thói quen đi bộ. Không có cảnh đoàn người sải bước trên vỉa hè với tác phong công nghiệp hiện đại như ở các quốc gia khác. Vì thật "đáng tiếc" là ở Việt Nam xe máy có thể phóng vào tận cổng cơ quan.
Cũng không ở đâu có nghịch lý như Việt Nam khi coi chiếc xe máy không chỉ đơn thuần là phương tiện giao thông, mà trở thành của để dành, thậm chí là căn cứ để phân biệt đẳng cấp xã hội. Từ đó đẩy tới một nghịch lý tiếp theo là giá một chiếc xe máy, @, SH chẳng hạn, có thể đắt gần bằng một chiếc xe hơi loại trung bình tại các nước trong khu vực.
Việc thả nổi cho thị trường xe máy cũng đồng thời khiến cho nền công nghiệp ô tô không thể phát triển. Dẫn đến một nghịch lý khó có thể chấp nhận được nữa là, giá thành ô tô gần như đắt nhất thế giới tại một quốc gia nghèo.
Theo thống kê, mỗi năm Việt Nam có khoảng 15.000 người chết vì tai nạn giao thông. Trong đó liên quan đến xe máy là nguyên nhân hàng đầu.
Chỉ có xe máy mới dễ dàng bỏ qua đèn đỏ, luồn lách, vượt làn, phóng nhanh, vượt ẩu… Điều tệ hại là, sự vi phạm giao thông công cộng của xe máy diễn ra quá thường xuyên, lâu ngày thói xấu thành quen thuộc đối với tất cả mọi người.
Như vậy, xe máy vô hình chung, góp phần đẩy nhanh sự xuống cấp về ý thức an toàn giao thông vốn đã quá kém của người dân Việt Nam.
Rõ ràng xe máy làm kìm hãm sự phát triển xã hội về mọi mặt"
Nạn giật đồ giữa ban ngày thật nhức nhối, kinh hoàng cho mọi người, nhất là phụ nữ. Chính xe máy đã đẻ ra những kẻ côn đồ cướp giật manh động đó, bởi nó là phương tiện gây án hữu dụng.
Bất kỳ sử dụng phương tiện nào khác đều không khả thi để giật đồ. Cũng có thể nói không ngoa là, nạn trộm chó cũng nhờ sự tiện lợi của xe máy mà có thể lộng hành, thay vì hoạt động nhỏ lẻ như trước.
Phóng xe ngược chiều
Giờ đây khi đã hình thành "nền văn minh xe máy", nếu ai đó nêu ra ý tưởng "Cấm xe máy", lập tức mọi người sẽ nhìn anh ta lạ lùng như người sao Hỏa.
Câu hỏi sẽ bật ngược lại: "Cấm xe máy thì đi bằng gì?". Rồi viện lý do muôn thuở "nước ta còn nghèo, người dân lấy đâu ra tiền mua xe hơi", "nhà nước chưa thể đủ tiền phát triển hệ thống giao thông công cộng để đáp ứng người dân"…
Vậy hãy nhìn sang các nước láng giềng gần nhất như Campuchia, Lào, Miến Điện…và tiêu biểu là thủ đô Yangon của Miến Điện.
Không giàu hơn chúng ta, dân trí cũng không hơn, nhưng họ đã thực hiện thành công giải pháp cấm xe máy để có được đô thị yên lành, sạch sẽ và an toàn.
Rõ ràng xe máy làm kìm hãm sự phát triển xã hội về mọi mặt. Và Việt Nam sẽ đi ngược lại với xu hướng chung của thế giới nếu còn duy trì "nền văn minh xe máy" như thế này.
Bài viết thể hiện quan điểm riêng của độc giả Trường Giang từ Lạng Sơn, Việt Nam.
Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013
món ăn từ cây cúc tần
Trang chủ Bóng đá Tin tức Hình sự Cười
Sức khỏe đời sống
Món ăn, bài thuốc chữa bệnh từ cúc tần
Chủ nhật, ngày 12/06/2011, 07:00
Cúc tần có vị đắng, cay, thơm, tính ấm, chứa nhiều chất có lợi cho sức khỏe như tinh dầu acid chlorogenic, protid, lipid, canxi, phốt pho, sắt, caroten, vitamin C…
Cúc tần là loại cây dại mọc ở ven bờ ao, mé ruộng, thường được trồng làm hàng rào. Cúctần có vị đắng, cay, thơm, tính ấm, chứa nhiều chất có lợi cho sức khỏe như tinh dầu acid chlorogenic, protid, lipid, canxi, phốt pho, sắt, caroten, vitamin C…
Một số bài thuốc:
- Chữa nhức đầu cảm sốt:Lá cúc tần tươi 2 nắm, lá sả và lá chanh mỗi thứ một nắm, rửasạch (hoặc lá cúc tần, lá bàng và lá hương nhu, mỗi thứ một nắm) cho vào nồi với 2-3 bát nước, đun sôi, uống khi còn nóng. Phần bã còn lại đổ nước vào đun sôi tiếp làm nướcxông. Cách khác: dùng rễ cúc tần nấu nước uống cũng cho tác dụng giảm sốt rất tốt.
- Chữa chấn thương, bầm giập, bong gân:Lá cúc tần giã nát đắp vào chỗ chấn thương chotới khi khỏi hẳn.
- Chữa đau mỏi lưng: Lá cúc tần giã nát, thêm ít rượu đảo cho nóng lên, đắp vào nơi đau ở hai bên thận, làm nhiều lần cho hiệu quả rất tốt.
- Chữa cảm ho dai dẳng:Lấy 3 nắm lá cúc tầngià rửa sạch, băm nhỏ; 2 nắm gạo vo 1 nước,nửa lạng thịt lợn nạc băm nhuyễn, 2-3 lát gừng tươi. Tất cả cho vào nồi nấu thành cháo, để nhỏ lửa cho cháo nhừ. Ăn nóng khi đói, ngày 3 lần trong 3 ngày.
- Chữa đau đầu do suy nghĩ nhiều, tinh thần căng thẳng:Lấy 3 nắm lá cúc tần, rửa sạch; 2nắm hoa cúc trắng xé thành sợi nhỏ, một miếng đu đủ bằng bàn tay vừa chớm chín, một bộ não lợn. Cho cúc tần, cúc trắng và đu đủ vào nồi với khoảng một lít nước, sôi được15 phút thì cho não lợn vào, hầm kỹ trong 20phút. Bắc ra ăn nóng trước bữa cơm, ngày 2 lần trong 7 ngày.
- Chữa thấp khớp, đau nhức xương:Rễ cúc tần 15-20g, rễ trinh nữ 20g, rễ bưởi bung 20g, đinh lăng 10g, cam thảo dây 10g, sắc nước uống.
Một số món ngon từ lá cúc tần:
- Bánh nếp cúc tần:Bột gạo nếp khô hoặc ướt; lá cúc tần (loại bánh tẻ) một nắm rửa sạch, giã nhuyễn. Hai thứ trộn lại, thêm chút muối tinh, vật bột cho dẻo, nặn thành từng viên hình tròn, cho nhân vào giữa, bọc lại. Nhân bánh có hai loại: nhân ngọt gồm đậu xanh đã nấu chín và đường; nhân mặn gồm thịt băm, mộc nhĩ, hành hoa xào chín. Để bánh tròn hoặc dẹt, cho vào nồi hấp hoặc rán lên, ăn nóng. Không chỉ là món ăn ngon, bánh còn giúp trẻ em giữ ấm dạ dày và trị bệnh cam.
- Khi làm món dồi chó, trộn thêm vào nhân một ít lá cúc tần non, rửa sạch, thái nhỏ. Dồi chó có lá cúc tần sẽ có mùi vị thơm ngon đặc biệt, hấp dẫn.
- Kho cá với lá cúc tần:Khi kho cá, xếp một lượt lá cúc tần xuống dưới, đến một lượt cá, xen kẽ là gừng, riềng, trên cùng là một lượt lá cúc tần nữa, thêm gia vị, nước hàng, dầu ăn. Cá kho xong có màu cánh gián, vị cay dịu,mùi thơm của cúc tần và gừng riềng cho ta cảm giác là lạ, ăn mãi mà không chán.
Tham gia tin tức 24h trên Facebook
5.239
● Món ăn ngon, bài thuốc quý từ ếch
● Rau càng cua: Món ăn ngon, vị thuốc quý
● Rau diếp cá chữa viêm phổi trời lạnh
● Chữa chứng mất ngủ với rau rút
(Theo Bee.net.vn)
Tin mới nhất cùng chuyên mục sức khỏe đời sống
Sức khỏe đời sống
Món ăn, bài thuốc chữa bệnh từ cúc tần
Chủ nhật, ngày 12/06/2011, 07:00
Cúc tần có vị đắng, cay, thơm, tính ấm, chứa nhiều chất có lợi cho sức khỏe như tinh dầu acid chlorogenic, protid, lipid, canxi, phốt pho, sắt, caroten, vitamin C…
Cúc tần là loại cây dại mọc ở ven bờ ao, mé ruộng, thường được trồng làm hàng rào. Cúctần có vị đắng, cay, thơm, tính ấm, chứa nhiều chất có lợi cho sức khỏe như tinh dầu acid chlorogenic, protid, lipid, canxi, phốt pho, sắt, caroten, vitamin C…
Một số bài thuốc:
- Chữa nhức đầu cảm sốt:Lá cúc tần tươi 2 nắm, lá sả và lá chanh mỗi thứ một nắm, rửasạch (hoặc lá cúc tần, lá bàng và lá hương nhu, mỗi thứ một nắm) cho vào nồi với 2-3 bát nước, đun sôi, uống khi còn nóng. Phần bã còn lại đổ nước vào đun sôi tiếp làm nướcxông. Cách khác: dùng rễ cúc tần nấu nước uống cũng cho tác dụng giảm sốt rất tốt.
- Chữa chấn thương, bầm giập, bong gân:Lá cúc tần giã nát đắp vào chỗ chấn thương chotới khi khỏi hẳn.
- Chữa đau mỏi lưng: Lá cúc tần giã nát, thêm ít rượu đảo cho nóng lên, đắp vào nơi đau ở hai bên thận, làm nhiều lần cho hiệu quả rất tốt.
- Chữa cảm ho dai dẳng:Lấy 3 nắm lá cúc tầngià rửa sạch, băm nhỏ; 2 nắm gạo vo 1 nước,nửa lạng thịt lợn nạc băm nhuyễn, 2-3 lát gừng tươi. Tất cả cho vào nồi nấu thành cháo, để nhỏ lửa cho cháo nhừ. Ăn nóng khi đói, ngày 3 lần trong 3 ngày.
- Chữa đau đầu do suy nghĩ nhiều, tinh thần căng thẳng:Lấy 3 nắm lá cúc tần, rửa sạch; 2nắm hoa cúc trắng xé thành sợi nhỏ, một miếng đu đủ bằng bàn tay vừa chớm chín, một bộ não lợn. Cho cúc tần, cúc trắng và đu đủ vào nồi với khoảng một lít nước, sôi được15 phút thì cho não lợn vào, hầm kỹ trong 20phút. Bắc ra ăn nóng trước bữa cơm, ngày 2 lần trong 7 ngày.
- Chữa thấp khớp, đau nhức xương:Rễ cúc tần 15-20g, rễ trinh nữ 20g, rễ bưởi bung 20g, đinh lăng 10g, cam thảo dây 10g, sắc nước uống.
Một số món ngon từ lá cúc tần:
- Bánh nếp cúc tần:Bột gạo nếp khô hoặc ướt; lá cúc tần (loại bánh tẻ) một nắm rửa sạch, giã nhuyễn. Hai thứ trộn lại, thêm chút muối tinh, vật bột cho dẻo, nặn thành từng viên hình tròn, cho nhân vào giữa, bọc lại. Nhân bánh có hai loại: nhân ngọt gồm đậu xanh đã nấu chín và đường; nhân mặn gồm thịt băm, mộc nhĩ, hành hoa xào chín. Để bánh tròn hoặc dẹt, cho vào nồi hấp hoặc rán lên, ăn nóng. Không chỉ là món ăn ngon, bánh còn giúp trẻ em giữ ấm dạ dày và trị bệnh cam.
- Khi làm món dồi chó, trộn thêm vào nhân một ít lá cúc tần non, rửa sạch, thái nhỏ. Dồi chó có lá cúc tần sẽ có mùi vị thơm ngon đặc biệt, hấp dẫn.
- Kho cá với lá cúc tần:Khi kho cá, xếp một lượt lá cúc tần xuống dưới, đến một lượt cá, xen kẽ là gừng, riềng, trên cùng là một lượt lá cúc tần nữa, thêm gia vị, nước hàng, dầu ăn. Cá kho xong có màu cánh gián, vị cay dịu,mùi thơm của cúc tần và gừng riềng cho ta cảm giác là lạ, ăn mãi mà không chán.
Tham gia tin tức 24h trên Facebook
5.239
● Món ăn ngon, bài thuốc quý từ ếch
● Rau càng cua: Món ăn ngon, vị thuốc quý
● Rau diếp cá chữa viêm phổi trời lạnh
● Chữa chứng mất ngủ với rau rút
(Theo Bee.net.vn)
Tin mới nhất cùng chuyên mục sức khỏe đời sống
Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013
Cây thuốc nam chữa bệnh đau khớp
Bài thuốc dân gian
Bài thuốc chữa đau nhức xương khớp từ cỏ trinh nữ
Cỏ trinh nữ (Mimosa pudica L. ) tên khác là cỏ thẹn, cây xấu hổ, cây mắc cỡ,thuộc họ trinh nữ.Y học cổ truyền gọi là hàm tu thảo, là một cây nhỏ, mọc thành bụi lớn. Đặc điểm dễ nhận nhất của cây là lá khi đụng phải sẽ cụp rũ xuống nên có tên gọi như trên.
Bộ phận dùng làm thuốc của cỏ trinh nữ là rễ và cành lá. Rễ được đào quanh năm, thái mỏng, phơi hoặc sấy khô. Cành lá thu hái vào mùa hạ, dùng tươi hay phơi khô.
Dược liệu có vị ngọt, hơi se,tính hơi hàn, có tác dụng trấn tĩnh an thần chống viêm, làm dịu đau, hạ áp, tiêu tích, lợi tiểu, được dùng trong những trường hợp sau:
Rễ được dùng trong các bài thuốc
Chữa thấp khớp, đau lưng, đau nhức xương khớp, chân tay tê bại:rễ trinh nữ đã thái mỏng, tẩm rượu, sao cho thơm (20-30g) sắc với 400ml nước còn 100ml, uống làm 2 lần trong ngày. Nếu dược liệu nhiều có thể nấu thành cao lỏng, rồi pha rượu để dùng dần. Dùng riêng hoặc phối hợp với các vị thuốc khác theo công thức sau:
Bài 1:rễ trinh nữ, rễ bưởi bung, rễ cúc tần mỗi thứ 20g; rễ đinh lăng,rễ cam thảo dây mỗi thứ 10g. Sắc uống trong ngày, có thể ngâm rượu.
Bài 2:rễ trinh nữ, cả cây xoan leo (tầm phỏng) mỗi thứ 20g; rễ cỏ xước 15g; củ sả 10g. Tất cả sao vàng, sắc uống ngày một thang.
Bài 3:rễ trinh nữ, thân cây ớt làn lá to, thân cây bọt ếch, rễ khúc khắc mỗi thứ 10g, rễ bạch đồng nữ, quả tơ hồng vàng, mỗi thứ 8g. Tất cả nấu với 2 lần nước, rồi cô lại thành cao lỏng. Uống làm 2 lần trong ngày.
Bài 4:rễ trinh nữ 10g; lá cối xay, rau muống biển, lạc tiên, rễ cỏ xước, lá lốt mỗi thứ 3g. Hãm với nước sôi hoặc sắc uống.
Bài 5:rễ trinh nữ, hy thiêm, gai tầm xoọng, dây đau xương, thiên niên kiện, thổ phục linh, tục đoạn, dây gắm, kê huyết đằng mỗi thứ 12g. Sắc uống hoặc ngâm rượu uống.
Chữa khí hư:rễ trinh nữ tươi giã, ép lấy nước, làm ngọt rồi uống ngày 3 lần. Mỗi lần 2 thìa canh trong một tuần.
Cành lá được dùng trong các bài thuốc
Chữa suy nhược thần kinh, thần kinh, mất ngủ, trằn trọc: cành lá trinh nữ 15g, rửa sạch, cắt ngắn sao vàng, sắc uống. Dùng riêng hoặc phối hợp với cây nụ áo hoa tím 15g, chua me đất hoa vàng 30g, lạc tiên, mạch môn, thảo quyết minh mỗi thứ 10g. Sắc uống.
Chữa tăng huyết áp:cành lá trinh nữ, trắc bách diệp, hoa đại, câu đằng, đỗ trọng, lá vông nem, hạt thảo quyết minh (sao), thân lá bạch hạc mỗi vị 8g, hà thủ ô đỏ, tang ký sinh mỗi vị 6g, địa long 4g. Sắc uống trong ngày. Có thể tán bột, rây mịn, luyện với hồ làm viên,uống mỗi ngày 20-30g.
Lưu ý:theo y học cổ truyền, vỏ trinh nữ có tác dụng gây tê, mê liều cao. Phụ nữcó thai không được dùng.
DS. ĐỖ HUY BÍCH
Bài thuốc chữa đau nhức xương khớp từ cỏ trinh nữ
Cỏ trinh nữ (Mimosa pudica L. ) tên khác là cỏ thẹn, cây xấu hổ, cây mắc cỡ,thuộc họ trinh nữ.Y học cổ truyền gọi là hàm tu thảo, là một cây nhỏ, mọc thành bụi lớn. Đặc điểm dễ nhận nhất của cây là lá khi đụng phải sẽ cụp rũ xuống nên có tên gọi như trên.
Bộ phận dùng làm thuốc của cỏ trinh nữ là rễ và cành lá. Rễ được đào quanh năm, thái mỏng, phơi hoặc sấy khô. Cành lá thu hái vào mùa hạ, dùng tươi hay phơi khô.
Dược liệu có vị ngọt, hơi se,tính hơi hàn, có tác dụng trấn tĩnh an thần chống viêm, làm dịu đau, hạ áp, tiêu tích, lợi tiểu, được dùng trong những trường hợp sau:
Rễ được dùng trong các bài thuốc
Chữa thấp khớp, đau lưng, đau nhức xương khớp, chân tay tê bại:rễ trinh nữ đã thái mỏng, tẩm rượu, sao cho thơm (20-30g) sắc với 400ml nước còn 100ml, uống làm 2 lần trong ngày. Nếu dược liệu nhiều có thể nấu thành cao lỏng, rồi pha rượu để dùng dần. Dùng riêng hoặc phối hợp với các vị thuốc khác theo công thức sau:
Bài 1:rễ trinh nữ, rễ bưởi bung, rễ cúc tần mỗi thứ 20g; rễ đinh lăng,rễ cam thảo dây mỗi thứ 10g. Sắc uống trong ngày, có thể ngâm rượu.
Bài 2:rễ trinh nữ, cả cây xoan leo (tầm phỏng) mỗi thứ 20g; rễ cỏ xước 15g; củ sả 10g. Tất cả sao vàng, sắc uống ngày một thang.
Bài 3:rễ trinh nữ, thân cây ớt làn lá to, thân cây bọt ếch, rễ khúc khắc mỗi thứ 10g, rễ bạch đồng nữ, quả tơ hồng vàng, mỗi thứ 8g. Tất cả nấu với 2 lần nước, rồi cô lại thành cao lỏng. Uống làm 2 lần trong ngày.
Bài 4:rễ trinh nữ 10g; lá cối xay, rau muống biển, lạc tiên, rễ cỏ xước, lá lốt mỗi thứ 3g. Hãm với nước sôi hoặc sắc uống.
Bài 5:rễ trinh nữ, hy thiêm, gai tầm xoọng, dây đau xương, thiên niên kiện, thổ phục linh, tục đoạn, dây gắm, kê huyết đằng mỗi thứ 12g. Sắc uống hoặc ngâm rượu uống.
Chữa khí hư:rễ trinh nữ tươi giã, ép lấy nước, làm ngọt rồi uống ngày 3 lần. Mỗi lần 2 thìa canh trong một tuần.
Cành lá được dùng trong các bài thuốc
Chữa suy nhược thần kinh, thần kinh, mất ngủ, trằn trọc: cành lá trinh nữ 15g, rửa sạch, cắt ngắn sao vàng, sắc uống. Dùng riêng hoặc phối hợp với cây nụ áo hoa tím 15g, chua me đất hoa vàng 30g, lạc tiên, mạch môn, thảo quyết minh mỗi thứ 10g. Sắc uống.
Chữa tăng huyết áp:cành lá trinh nữ, trắc bách diệp, hoa đại, câu đằng, đỗ trọng, lá vông nem, hạt thảo quyết minh (sao), thân lá bạch hạc mỗi vị 8g, hà thủ ô đỏ, tang ký sinh mỗi vị 6g, địa long 4g. Sắc uống trong ngày. Có thể tán bột, rây mịn, luyện với hồ làm viên,uống mỗi ngày 20-30g.
Lưu ý:theo y học cổ truyền, vỏ trinh nữ có tác dụng gây tê, mê liều cao. Phụ nữcó thai không được dùng.
DS. ĐỖ HUY BÍCH
Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013
Chữa bệnh viêm xoang bằng cây giao
CÂY XƯƠNG CÁ (CÂY GIAO) – TRỊ BỆNH VIÊM XOANG
Thứ năm 28/03/2013 12:00:00 (GMT +7)
Tác giả: Lương y Quốc Trung
Nguồn: Theo phununet.com
Một bạn đọc viết thư cho biết bị bệnh viêm xoang đã nhiều năm, từng chữa trị nhiều nơi nhưng không khỏi; vừa qua có sử dụng cây giao nấu xông mỗi ngày 2 lần thì thấy bệnh giảm nhiều...
Bạn đọc trên nêu băn khoăn, nếu dùng cây giao xông lâu ngàynhư vậy thì có ảnh hưởng xấu đến sức khỏe hay không? Về vấn đề này, chúng tôi xin được tư vấn như sau:
Cây giao (hay còn gọi là cây xương cá, cây nọc rắn, cây càng tôm, cây xương khô) thuộc họ thầu dầu. Loại cây này thường được trồng cùng với cây hoa quỳnh (nên người ta hay gọi "câyquỳnh cành giao"). Cành giao còn gọi là càng cua, xương khô, san hô xanh, thập nhị, có thể cao đến 3m, thân nhánh tròn, màu xanh lục, khi bẻ cành có nhiều mủ trắng chảy ra. Dân gian thường dùng cành giao để trị đau nhức, côn trùng đốt, chấn thương…
Toàn cây giao có vị cay, hơi chua, tính mát, hơi có độc, có tác dụng thúc sữa, sát trùng, khử phong, tiêu viêm, giải độc. Nhưng, nhựa cây rất độc có thể gây mù mắt (nếu dính vào mắt); gây phồng, rộp đỏ da, niêm mạc. Ở Ấn Độ, cây giao được dùng để chữa mụn cóc; ở Indonesia dùng để chữa ngoài da và làm thuốc xổ; ở Thái Lan cây giao cũng được người dân dùng chữa bệnh.
Cây xương cá hay còn gọi là cây giao,cây nọc rắn, cây càng tôm, cây xương khô
Sau đây là một số cách dùng cây giao chữa bệnh trong dân gian:
- Chữa viêm xoang, viêm mũi dị ứng: Dùng khoảng 15 đốt cành giao, cắt nhỏ từng đoạn ngắn, cho vào túi nylon đập nát rồi cho vào nồi cùng nước, đun sôi. Dùng giấy cuộn thành ống lắp vào đầu vòi, cho vào mũi để hít hơi thuốc vào mũi, thỉnh thoảng hít cả vào miệng. Thời gian xông 10 -5 phút. Xông liên tục 3-5 ngày, bệnh nặng có thể xông đến 7 ngày. Không dùng cho phụ nữ có thai.
- Chữa côn trùng, ong, rắn cắn, bò cạp đốt: Dùng cành giao giã nhỏ, đắp lên nơi bị cắn.
- Chữa chấn thương, đau nhức: Dùng cành giao giã nhỏ, đắp lên tổn thương ở cơ bắp, khi khô lại dùng rượu nhạt nhỏ thêm vào bã thuốc.
- Chữa mụn cơm: Dùng nhựa cây giao đắp lên mụn cơm. Không được để nhựa mủ cây thuốc này bắn vào mắt.
Như trên đã nói, cây giao có độc tính, nhất là nhựa cây có thể gây mù mắt (nhựa dính vào mắt), không để nhựa dính vào da, mắt. Và có độc, nên không sử dụng cành giao dài ngày. Theo kinh nghiệm dân gian nên tối đa không quá 10 ngày.
Lương yQuốc Trung
--------o0o--------
CÂY XƯƠNG CÁ (CÂY GIAO)
I/ Mô tả:
Là một loại cây thuộc họ xương rồng, không lá, không gai. Có nơi lại gọi là cây nọc rắn, cây càng tôm, cây xương khô, cây giao hay cây san hô xanh. Cây mọc hoang nhiều nơi. Ở thôn quê, cây có thể dùng làm hàng rào. Thân chỉ gồmnhiều đốt tròn có đường kính như chiếc đũa, màu xanh, có độ dài không đều, mọc tủa ra các phía. Lá nhỏ, hẹp, rụng sớm, chỉ còn cành nhánh trơ trọi. Thân khi bẻ ra thấy nhiều mủ màu trắng đục như sữa, và chính mủ này là tác nhân trị bệnh của cây.
Cây dễ trồng bằng cách cắt cành và giâm xuống đất ẩm.Đoạn cây được cắt ra nên chọn hơi lớn một chút, từ 3, 4 đốt trở lên, để đảm bảo cây mạnh, dễ bén rễ. Nếu lấy cây để dùng nhưng chưa xài tới thì nên giâm ngay xuống đất để giữ độ tươi của cây (cây không bị khô mủ) để dùng dần. Sau khi giâm, ta tưới nước vừa phải mỗi ngày, không nên tưới quá nhiều và chậu phải thoát được nướcđể tránh cây bị ngập úng. Sau vài ngày thì cây sẽ bén rễ, rồi dần sẽ nhảy nhánh con, phát triển mạnh.
Để chọn cây thuốc tốt: khi bẻ nhánh ra thấycó nhiều mủ trắng đục như sữa(cây thường có nhiều mủ, nhưng trong vài trường hợp có thể không có hoặc có quá ít mủ, thường là do môi trường trồng như: đất, thiếu nước, thiếu nắng, …).
Lưu ý:Vì thuộc họ xương rồng, có mủ đục nên cây có đặctính làmủ có hại cho mắt. Do đó, khi thao tác làm thuốc (cắt, bẻ, …) nhất thiết phải thật cẩn thận, tránh để mủ này dính vào mắt (có thể mang kiếng, …), bởi vì mủ có khả năng làm đui, mù mắt. Nếu mủ dính vào tay, chân, … thì dùng xà bông rửa ra dễ dàng. Dính vào áo, quần: dùng chanh để tẩy ra. Còn nếu đã lỡ dính vào mắt: ta rửa mắt bằng nước sạch rồi nhắm mắt lại, dùng chanh thoa bên ngoài mí mắt.
II/ Công dụng:
Công dụng chủ yếu là chữa chứng bệnh viêm xoang mũi. Tuy nhiên, không phải bất cứ trường hợp nào của bệnh cây thuốc này cũng có thể trị được, dù tỷ lệ này là rấtcao, khoảng trên 90% người bệnh được trị khỏi.
Cây còn có thể trị được các bệnh khác như: mụt thịt, viêm, trặc tay chân, đau đầu trun, cá đâm, rắn, rít cắn, kiến, ong đốt, …
III/ Cách trị bệnh viêm xoang mũi bằng phương pháp xônghơi:
- Chuẩn bị một cái ấm nước nhỏ (nhôm, sành đều được nhưng không dùng để nấu nước uống vì sợ độc).
- Lấy một tờ lịch treo tường lớnquấn xéo lại thành một cái ống dài,đặc biệt lưu ý: Ống phải dài khoảng 5 tấc (50cm)chứ không được làm ngắn hơn vì sẽ quá nóng, dễ bị phỏng da còn nếu dài quá thì hơi không đủ mạnh để hít. Ống phải quấn sao cho 1 đầu vừa hoặc lớn hơn miệng vòi ấm còn 1 đầu nhỏ hơn để hít. Nếu có ống tre nhỏ hay trúc được thông lỗ giữa các mắc (đốt) cây thì tốt hơn, nhưng không được dùng nhựa, dễ̃ nóng chảy!
- Mở nắp ấm, đổ vào cỡ 1 chén nước.
- Cân 500g (nửa ký) cây thuốc rồi chia làm 7 phần đều nhau, dùng trong 1 tuần, mỗi ngày 1 phần. Nếu không có cân thì có thể đếm cỡ chừng 15-20 đốt cây thuốc cho 1 ngày dùng. Thường buổi sáng dùng phần lớn lượng cây thuốc trong phần thuốc của cả ngày, chừa lại 1 vài nhánh nhỏ để đến chiều bổ sung lượng thuốc đã bốc hơi. Nếu dùng 1 lần 1 ngày thì cho trọn phần thuốc đã định vào 1 lần.
- Cắt nhỏ các đốt cây (thành cỡ phân nửa của lóng tay) rồi thả vào ấm. Nên cắt cây ngay trên miệng ấm, để cho mủ cây nhỏ vào ấm càng tốt. Phải luôn cẩn thận tránh mủ văng vào mắt, nguy hiểm.
- Đặt ấm lên bếp (loại có thể tăng giảm lửa, như là bếp gas mini).
- Đầu tiên, vặn lửa thật lớn cho nước trong ấm sôi lên.
- Khi thấy hơi xông ra nhiều từ vòi ấm thì bớt lửa đến cực nhỏ, canh sao cho hơi vẫn còn bốc ra nhẹ ở vòi ấm là đủ để hơi không quá nóng.
- Kế tiếp, đưa một đầu ống đã quấn vào vòi ấm, còn một đầu cho vào mũi để hít hơi xông lên.
- Thời gian xông: 2 lần trong 1 ngày (sáng và tối). Thuốc đã dùng buổi sáng nên để dành và hâm lại dùng buổi tối. Khi hâm dùng lần 2 thì nhớ bổ sung thêm một ít nước cùng với vài đốt cây mới. Sau đó đổ bỏ, hôm sau làm lại liều thuốc mới. Nên xông 2 hôm đầu mỗi lần 20 phút, từ ngày thứ 3 đến ngày thứ 5 mỗi lần 25 phút, sauđó xông 30 phút mỗi lần và duy trì như vậy cho đến hết bệnh. Khi bệnh đã khỏi nên xông củng cố thêm vài lần, mỗi lần 45 phút rồi mới nghỉ hẳn. Trẻ em nên xông với thời gian ngắn hơn người lớn, tập làm quen dần rồi tăng thời gian lên.
Lưu ý:
- Nên bắt đầu xông ngay khi vừa bốc hơi, để tận dụng lúcchất mủ còn đậm đặc sẽ đạt hiệu quả nhanh.
- Vì hơi xông ra rất nóng, nên ta có thể hít một lát, khi thấy nóng quá thì quay mặt ra thở bên ngoài, rồi lại quay vào xông tiếp. Nên linh động để xông 1 cách thoải mái. Chẳng hạn: lúc đầu để ống gần mũi, khi quen được hơi nóng thì mới chạm nhẹ vào mũi. Nên kết hợp với việc tăng giảm lửa để có độ nóng chịu được.
- Không nên ngồi chính diện với vòi ấm, nên để vòi ấm quay hơi nghiêng sang 1 bên để tránh hơi nóng xông thẳng.Còn nếu thấy vẫn không chịu nổi hơi quá nóng thì có thể để nước sôi rồi tắt bếp, hít cho đến lúc thấy hơi còn quá ít thì mở bếp cho nước sôi lại rồi tiếp tục làm như trên.
- Nên xông kiên trì cho đến hết hẳn, bệnh nặng có thể xông đến 30 ngày. Sau đó duy trì thêm 1 vài lần cho chắc ăn rồi ngưng, không nên lạm dụng. Về sau, nếu tái phát mới xông tiếp.
- Cây này hễ bệnh càng nặng thì xông sẽ càng có hiệu quả nhanh. Còn bình thường, chỉ sau từ 3, 4 lần xông sẽ thấy thuyên giảm rõ. Nếu xông quá lâu mà vẫn không có chút kết quả gì thì chỉ có thể là không "chịu thuốc" (người bệnh ở một dạng lạ của bệnh, thường ít gặp).
- Khi tắt bếp, nên hít tiếp cho đến nguội để tận dụng hơi nóng nhẹ, hít sâu vào tận hốc mũi.
Bài viết cùng chuyên mục rss
Day huyệt bách hội giúp tinh thần sảng khoái (05/10/2012)
Chữa gan nhiễm mỡ bằng ăn uống (05/10/2012)
Xoa bóp để giảm đau gót chân (20/07/2012)
Chữa ngứa da mùa hè (20/07/2012)
Tạm biệt vết thâm mụn trong 7 ngày (20/07/2012)
Kiêng kỵ trong ăn uống khi dùng thuốc Đông y (10/07/2012)
Việc cần làm ngay khi bị rắn cắn (10/07/2012)
Đi tìm bản chất: Bài thuốc "sức khoẻ phồn thực" mang tên đẹp "Minh Mạng thang" (10/07/2012)
Cây đinh hương chữa khớp, xuất tinh sớm (10/05/2012)
9 phương thuốc chữa chứng hôi miệng (10/05/2012)
Trung Tâm Nghiên Cứu Lý Học Đông Phương
Địa chỉ: A75/6F/14 Bạch Đằng, Phường 2, Quận Tân Bình, Tp HCM
Điện thoại: 848 3848.6867 Fax: 848 6296.8528
Số lượng đang truy cập :163
Số lượng đã truy cập :7400052
Thiết kế webbởi Viet Solution
Thứ năm 28/03/2013 12:00:00 (GMT +7)
Tác giả: Lương y Quốc Trung
Nguồn: Theo phununet.com
Một bạn đọc viết thư cho biết bị bệnh viêm xoang đã nhiều năm, từng chữa trị nhiều nơi nhưng không khỏi; vừa qua có sử dụng cây giao nấu xông mỗi ngày 2 lần thì thấy bệnh giảm nhiều...
Bạn đọc trên nêu băn khoăn, nếu dùng cây giao xông lâu ngàynhư vậy thì có ảnh hưởng xấu đến sức khỏe hay không? Về vấn đề này, chúng tôi xin được tư vấn như sau:
Cây giao (hay còn gọi là cây xương cá, cây nọc rắn, cây càng tôm, cây xương khô) thuộc họ thầu dầu. Loại cây này thường được trồng cùng với cây hoa quỳnh (nên người ta hay gọi "câyquỳnh cành giao"). Cành giao còn gọi là càng cua, xương khô, san hô xanh, thập nhị, có thể cao đến 3m, thân nhánh tròn, màu xanh lục, khi bẻ cành có nhiều mủ trắng chảy ra. Dân gian thường dùng cành giao để trị đau nhức, côn trùng đốt, chấn thương…
Toàn cây giao có vị cay, hơi chua, tính mát, hơi có độc, có tác dụng thúc sữa, sát trùng, khử phong, tiêu viêm, giải độc. Nhưng, nhựa cây rất độc có thể gây mù mắt (nếu dính vào mắt); gây phồng, rộp đỏ da, niêm mạc. Ở Ấn Độ, cây giao được dùng để chữa mụn cóc; ở Indonesia dùng để chữa ngoài da và làm thuốc xổ; ở Thái Lan cây giao cũng được người dân dùng chữa bệnh.
Cây xương cá hay còn gọi là cây giao,cây nọc rắn, cây càng tôm, cây xương khô
Sau đây là một số cách dùng cây giao chữa bệnh trong dân gian:
- Chữa viêm xoang, viêm mũi dị ứng: Dùng khoảng 15 đốt cành giao, cắt nhỏ từng đoạn ngắn, cho vào túi nylon đập nát rồi cho vào nồi cùng nước, đun sôi. Dùng giấy cuộn thành ống lắp vào đầu vòi, cho vào mũi để hít hơi thuốc vào mũi, thỉnh thoảng hít cả vào miệng. Thời gian xông 10 -5 phút. Xông liên tục 3-5 ngày, bệnh nặng có thể xông đến 7 ngày. Không dùng cho phụ nữ có thai.
- Chữa côn trùng, ong, rắn cắn, bò cạp đốt: Dùng cành giao giã nhỏ, đắp lên nơi bị cắn.
- Chữa chấn thương, đau nhức: Dùng cành giao giã nhỏ, đắp lên tổn thương ở cơ bắp, khi khô lại dùng rượu nhạt nhỏ thêm vào bã thuốc.
- Chữa mụn cơm: Dùng nhựa cây giao đắp lên mụn cơm. Không được để nhựa mủ cây thuốc này bắn vào mắt.
Như trên đã nói, cây giao có độc tính, nhất là nhựa cây có thể gây mù mắt (nhựa dính vào mắt), không để nhựa dính vào da, mắt. Và có độc, nên không sử dụng cành giao dài ngày. Theo kinh nghiệm dân gian nên tối đa không quá 10 ngày.
Lương yQuốc Trung
--------o0o--------
CÂY XƯƠNG CÁ (CÂY GIAO)
I/ Mô tả:
Là một loại cây thuộc họ xương rồng, không lá, không gai. Có nơi lại gọi là cây nọc rắn, cây càng tôm, cây xương khô, cây giao hay cây san hô xanh. Cây mọc hoang nhiều nơi. Ở thôn quê, cây có thể dùng làm hàng rào. Thân chỉ gồmnhiều đốt tròn có đường kính như chiếc đũa, màu xanh, có độ dài không đều, mọc tủa ra các phía. Lá nhỏ, hẹp, rụng sớm, chỉ còn cành nhánh trơ trọi. Thân khi bẻ ra thấy nhiều mủ màu trắng đục như sữa, và chính mủ này là tác nhân trị bệnh của cây.
Cây dễ trồng bằng cách cắt cành và giâm xuống đất ẩm.Đoạn cây được cắt ra nên chọn hơi lớn một chút, từ 3, 4 đốt trở lên, để đảm bảo cây mạnh, dễ bén rễ. Nếu lấy cây để dùng nhưng chưa xài tới thì nên giâm ngay xuống đất để giữ độ tươi của cây (cây không bị khô mủ) để dùng dần. Sau khi giâm, ta tưới nước vừa phải mỗi ngày, không nên tưới quá nhiều và chậu phải thoát được nướcđể tránh cây bị ngập úng. Sau vài ngày thì cây sẽ bén rễ, rồi dần sẽ nhảy nhánh con, phát triển mạnh.
Để chọn cây thuốc tốt: khi bẻ nhánh ra thấycó nhiều mủ trắng đục như sữa(cây thường có nhiều mủ, nhưng trong vài trường hợp có thể không có hoặc có quá ít mủ, thường là do môi trường trồng như: đất, thiếu nước, thiếu nắng, …).
Lưu ý:Vì thuộc họ xương rồng, có mủ đục nên cây có đặctính làmủ có hại cho mắt. Do đó, khi thao tác làm thuốc (cắt, bẻ, …) nhất thiết phải thật cẩn thận, tránh để mủ này dính vào mắt (có thể mang kiếng, …), bởi vì mủ có khả năng làm đui, mù mắt. Nếu mủ dính vào tay, chân, … thì dùng xà bông rửa ra dễ dàng. Dính vào áo, quần: dùng chanh để tẩy ra. Còn nếu đã lỡ dính vào mắt: ta rửa mắt bằng nước sạch rồi nhắm mắt lại, dùng chanh thoa bên ngoài mí mắt.
II/ Công dụng:
Công dụng chủ yếu là chữa chứng bệnh viêm xoang mũi. Tuy nhiên, không phải bất cứ trường hợp nào của bệnh cây thuốc này cũng có thể trị được, dù tỷ lệ này là rấtcao, khoảng trên 90% người bệnh được trị khỏi.
Cây còn có thể trị được các bệnh khác như: mụt thịt, viêm, trặc tay chân, đau đầu trun, cá đâm, rắn, rít cắn, kiến, ong đốt, …
III/ Cách trị bệnh viêm xoang mũi bằng phương pháp xônghơi:
- Chuẩn bị một cái ấm nước nhỏ (nhôm, sành đều được nhưng không dùng để nấu nước uống vì sợ độc).
- Lấy một tờ lịch treo tường lớnquấn xéo lại thành một cái ống dài,đặc biệt lưu ý: Ống phải dài khoảng 5 tấc (50cm)chứ không được làm ngắn hơn vì sẽ quá nóng, dễ bị phỏng da còn nếu dài quá thì hơi không đủ mạnh để hít. Ống phải quấn sao cho 1 đầu vừa hoặc lớn hơn miệng vòi ấm còn 1 đầu nhỏ hơn để hít. Nếu có ống tre nhỏ hay trúc được thông lỗ giữa các mắc (đốt) cây thì tốt hơn, nhưng không được dùng nhựa, dễ̃ nóng chảy!
- Mở nắp ấm, đổ vào cỡ 1 chén nước.
- Cân 500g (nửa ký) cây thuốc rồi chia làm 7 phần đều nhau, dùng trong 1 tuần, mỗi ngày 1 phần. Nếu không có cân thì có thể đếm cỡ chừng 15-20 đốt cây thuốc cho 1 ngày dùng. Thường buổi sáng dùng phần lớn lượng cây thuốc trong phần thuốc của cả ngày, chừa lại 1 vài nhánh nhỏ để đến chiều bổ sung lượng thuốc đã bốc hơi. Nếu dùng 1 lần 1 ngày thì cho trọn phần thuốc đã định vào 1 lần.
- Cắt nhỏ các đốt cây (thành cỡ phân nửa của lóng tay) rồi thả vào ấm. Nên cắt cây ngay trên miệng ấm, để cho mủ cây nhỏ vào ấm càng tốt. Phải luôn cẩn thận tránh mủ văng vào mắt, nguy hiểm.
- Đặt ấm lên bếp (loại có thể tăng giảm lửa, như là bếp gas mini).
- Đầu tiên, vặn lửa thật lớn cho nước trong ấm sôi lên.
- Khi thấy hơi xông ra nhiều từ vòi ấm thì bớt lửa đến cực nhỏ, canh sao cho hơi vẫn còn bốc ra nhẹ ở vòi ấm là đủ để hơi không quá nóng.
- Kế tiếp, đưa một đầu ống đã quấn vào vòi ấm, còn một đầu cho vào mũi để hít hơi xông lên.
- Thời gian xông: 2 lần trong 1 ngày (sáng và tối). Thuốc đã dùng buổi sáng nên để dành và hâm lại dùng buổi tối. Khi hâm dùng lần 2 thì nhớ bổ sung thêm một ít nước cùng với vài đốt cây mới. Sau đó đổ bỏ, hôm sau làm lại liều thuốc mới. Nên xông 2 hôm đầu mỗi lần 20 phút, từ ngày thứ 3 đến ngày thứ 5 mỗi lần 25 phút, sauđó xông 30 phút mỗi lần và duy trì như vậy cho đến hết bệnh. Khi bệnh đã khỏi nên xông củng cố thêm vài lần, mỗi lần 45 phút rồi mới nghỉ hẳn. Trẻ em nên xông với thời gian ngắn hơn người lớn, tập làm quen dần rồi tăng thời gian lên.
Lưu ý:
- Nên bắt đầu xông ngay khi vừa bốc hơi, để tận dụng lúcchất mủ còn đậm đặc sẽ đạt hiệu quả nhanh.
- Vì hơi xông ra rất nóng, nên ta có thể hít một lát, khi thấy nóng quá thì quay mặt ra thở bên ngoài, rồi lại quay vào xông tiếp. Nên linh động để xông 1 cách thoải mái. Chẳng hạn: lúc đầu để ống gần mũi, khi quen được hơi nóng thì mới chạm nhẹ vào mũi. Nên kết hợp với việc tăng giảm lửa để có độ nóng chịu được.
- Không nên ngồi chính diện với vòi ấm, nên để vòi ấm quay hơi nghiêng sang 1 bên để tránh hơi nóng xông thẳng.Còn nếu thấy vẫn không chịu nổi hơi quá nóng thì có thể để nước sôi rồi tắt bếp, hít cho đến lúc thấy hơi còn quá ít thì mở bếp cho nước sôi lại rồi tiếp tục làm như trên.
- Nên xông kiên trì cho đến hết hẳn, bệnh nặng có thể xông đến 30 ngày. Sau đó duy trì thêm 1 vài lần cho chắc ăn rồi ngưng, không nên lạm dụng. Về sau, nếu tái phát mới xông tiếp.
- Cây này hễ bệnh càng nặng thì xông sẽ càng có hiệu quả nhanh. Còn bình thường, chỉ sau từ 3, 4 lần xông sẽ thấy thuyên giảm rõ. Nếu xông quá lâu mà vẫn không có chút kết quả gì thì chỉ có thể là không "chịu thuốc" (người bệnh ở một dạng lạ của bệnh, thường ít gặp).
- Khi tắt bếp, nên hít tiếp cho đến nguội để tận dụng hơi nóng nhẹ, hít sâu vào tận hốc mũi.
Bài viết cùng chuyên mục rss
Day huyệt bách hội giúp tinh thần sảng khoái (05/10/2012)
Chữa gan nhiễm mỡ bằng ăn uống (05/10/2012)
Xoa bóp để giảm đau gót chân (20/07/2012)
Chữa ngứa da mùa hè (20/07/2012)
Tạm biệt vết thâm mụn trong 7 ngày (20/07/2012)
Kiêng kỵ trong ăn uống khi dùng thuốc Đông y (10/07/2012)
Việc cần làm ngay khi bị rắn cắn (10/07/2012)
Đi tìm bản chất: Bài thuốc "sức khoẻ phồn thực" mang tên đẹp "Minh Mạng thang" (10/07/2012)
Cây đinh hương chữa khớp, xuất tinh sớm (10/05/2012)
9 phương thuốc chữa chứng hôi miệng (10/05/2012)
Trung Tâm Nghiên Cứu Lý Học Đông Phương
Địa chỉ: A75/6F/14 Bạch Đằng, Phường 2, Quận Tân Bình, Tp HCM
Điện thoại: 848 3848.6867 Fax: 848 6296.8528
Số lượng đang truy cập :163
Số lượng đã truy cập :7400052
Thiết kế webbởi Viet Solution
Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013
Học để làm gì
Tư vấn:
0511 3840842 hoặc
vdctraining ,
vdctraining_facebook
;
Học trực tuyến
Chương trình đào tạo
Khảo thí quốc tế
Khuyến mại
Việc & Nghề CNTT
Đối tác
Tin tức & Sự kiện
Lịch khai giảng/ Hội thảo
Về VDC Training
VDC Training @ HueStar
Home Việc & Nghề CNTT Tâm sự nghề nghiệp Học để làm gì?
Học để làm gì?
Khi còn bé, ta thường được ba mẹ khuyên rằng:"Con ơi cố học để biết thật nhiều, để thi tốt, để điểm cao". Ta lớn lên với tâm thế, học để lấy kiến thức, học để biết, nhưng học để biết liệu đã đủ, hay chăng chúng ta cần học để làm và làm chuyênnghiệp?
Trong tiềm thức chúng ta đã luôn có một ý nghĩ rằng "học là để biết". Chính vì thế mà sinh viên Việt Nam luôn được coi là biết rất nhiều. Cái gì chúng ta cũng đọc, cũng quan tâm. Nhưngchúng ta không thật sự đi sâu vào một lĩnh vực, một vấn đề nào.Thế nên nếu hỏi thật cặn kẽ thì hóa ra ta lại chẳng biết gì. Đương nhiên không phải tất cả các bạn sinh viên đều như vậy. Những bạn mong muốn tìm hiểu sâu về vấn đề mình quan tâm,đã không biết thì thôi, đã biết thì phải hiểu thật cặn kẽ thì thường sẽ thành công trong sự nghiệp sau này.
Ví như các cụ đã bảo: Một nghề thì sống đống nghề thì chết. Hay cũng giống như việc bạn nhìn thấy người ta cắt kim cương. Kim cương là một vật thể siêu cứng, không một thứ kimloại nào có thể cắt được kim cương. Vậy người ta làm cách nào để cắt được. Rất đơn giản, người ta dùng tia laze, tia laze chínhlà một đại diện cho sự tập trung, và thử hỏi nếu chùm tia laze đó không tập trung vào một điểm thì liệu nó có cắt được kim cương không. Việc học cũng vậy, nếu học dàn trải, học để biết thật nhiều thì hiệu quả sẽ không cao.
Tôi không phản đối việc học để lấy kiến thức. Học để mưu cầu kiến thức là một điều hết sức hoan nghênh. Nó giúp cho bạn trở nên uyên bác, hiểu biết hơn. Nhưng liệu học để biết đã đủ hay chưa. Ngày xưa chưa có Internet chưa có công cụ tìm kiếm google thì người biết nhiều sẽ rất có lợi ích. Học không chỉ để biết, học còn để hiểu và quan trọng hơn là học để làm và làm chuyên nghiệp.
Ngày nay đang là thời đại công nghệ thông tin, khi mà lượng thông tin là bình đẳng với nhau. Ta có thể ngồi ở nhà để tìm kiếm mọi thông tin liên quan đến một vấn đề nào đó ta quan tâm. Ta có thể giao tiếp với những chuyên gia cách chúng ta hàng ngàn cây số. Ta có thể tiếp cận lượng kiến thức khổng lồ trên mạng. Khi đó điều gì sẽ xảy ra. Liệu trí nhớ của ta có thể hơn được một công cụ tìm kiếm như Google. Khi mà lượng thông tin được tiếp cận một cách dễ dàng thì chúng không còntạo nên sự cạnh tranh nữa. Con người không thể hơn nhau bởi thông tin và kiến thức họ biết nữa, họ chỉ có thể hơn nhau bởi kỹ năng tra cứu thông tin mà thôi.
Một điều nữa mà chúng ta phải công nhận rằng, xã hội không dùng được kiến thức trong đầu chúng ta, chỉ khi nào ta biến kiến thức đó thành sản phẩm dùng được thì khi đó kiến thức mới thực sự có giá trị. Nhiều người khoe rằng ta rất giỏi, ta biếtrất nhiều, ta sẽ làm thay đổi cả thế giới. Nhưng chỉ khi nào chúng ta đem áp dụng những kiến thức đó vào trong thực tế cuộc sống hay trong công việc của chúng ta thì ta mới thấy được giá trị thực sự của nó. Chúng ta cũng thấy rằng trong xã hội có nhiều người rất có tiềm năng, nhưng xã hội không cần tiềm năng mà cần những người làm được việc. Tiềm năng mà không được phát huy đúng lúc, đúng chỗ thì cũng sẽ bị phí phạm. Một hành động còn hơn một đống lời bàn, một hành động bằng mười suy nghĩ.
Vậy điều quan trọng nhất để tạo nên lợi thế cạnh tranh chính là thay đổi tư duy. Từ việc nghĩ rằng học để biết, học để thi chuyển sang cách nghĩ học là để làm.
Khi ta tư duy học đểlàm thì ta sẽ biết học trọng tâm vào cái gì. Cái gì xã hội thật sự cần. Ta sẽ biết được cái gì bắt buộc phải học, cái gì cần học, cái gì nên học. Khi đó ta sẽ tìm được điểm giao nhau giữa những cái ta học và những cái xã hội cần. Điều đó cũng giống như đường cung và cầu trong kinh tế học. Khi tahọc đúng cái xã hội cần thì ta sẽ thành công. Khi tư duy học để làm, ta sẽ quan tâm nhiều hơn đến việc trau dồi kỹ năng. Ví dụ như rất nhiều người cảm thấy lúng túng khi phải trình bày mộtđề tài hay một dự án. Công việc chuẩn bị rất công phu, đề án làm rất hoàn thiện nhưng không thể diễn tả hết được điểm tốt,điểm khác biệt của đề án và dẫn tới việc không thuyết phục được người khác ủng hộ đề án.
Khi ta tư duy học để làm ta sẽ quan tâm nhiều hơn đến kinh nghiệm thực tế thay vì lý thuyết đơn thuần. Các bạn sinh viên sẽ đi làm thêm để có được nhiều kinh nghiệm hơn, tự tin hơn, giao tiếp giỏi hơn. Và khi đó tự các bạn đã làm thu hẹp khoảng cách giữa những cái biết và những cái làm được.
Gieo nhân nào thì sẽ gặt quả đấy, học để biết thì biết rất nhiều,học để thi thì kết quả thi sẽ tốt, học để làm thì sẽ có khả năng làm việc tốt, sẽ thích ứng nhanh với môi trường làm việc sau này.
(Theo Giang Phú Cường - Dân Trí)
0511 3840842 hoặc
vdctraining ,
vdctraining_facebook
;
Học trực tuyến
Chương trình đào tạo
Khảo thí quốc tế
Khuyến mại
Việc & Nghề CNTT
Đối tác
Tin tức & Sự kiện
Lịch khai giảng/ Hội thảo
Về VDC Training
VDC Training @ HueStar
Home Việc & Nghề CNTT Tâm sự nghề nghiệp Học để làm gì?
Học để làm gì?
Khi còn bé, ta thường được ba mẹ khuyên rằng:"Con ơi cố học để biết thật nhiều, để thi tốt, để điểm cao". Ta lớn lên với tâm thế, học để lấy kiến thức, học để biết, nhưng học để biết liệu đã đủ, hay chăng chúng ta cần học để làm và làm chuyênnghiệp?
Trong tiềm thức chúng ta đã luôn có một ý nghĩ rằng "học là để biết". Chính vì thế mà sinh viên Việt Nam luôn được coi là biết rất nhiều. Cái gì chúng ta cũng đọc, cũng quan tâm. Nhưngchúng ta không thật sự đi sâu vào một lĩnh vực, một vấn đề nào.Thế nên nếu hỏi thật cặn kẽ thì hóa ra ta lại chẳng biết gì. Đương nhiên không phải tất cả các bạn sinh viên đều như vậy. Những bạn mong muốn tìm hiểu sâu về vấn đề mình quan tâm,đã không biết thì thôi, đã biết thì phải hiểu thật cặn kẽ thì thường sẽ thành công trong sự nghiệp sau này.
Ví như các cụ đã bảo: Một nghề thì sống đống nghề thì chết. Hay cũng giống như việc bạn nhìn thấy người ta cắt kim cương. Kim cương là một vật thể siêu cứng, không một thứ kimloại nào có thể cắt được kim cương. Vậy người ta làm cách nào để cắt được. Rất đơn giản, người ta dùng tia laze, tia laze chínhlà một đại diện cho sự tập trung, và thử hỏi nếu chùm tia laze đó không tập trung vào một điểm thì liệu nó có cắt được kim cương không. Việc học cũng vậy, nếu học dàn trải, học để biết thật nhiều thì hiệu quả sẽ không cao.
Tôi không phản đối việc học để lấy kiến thức. Học để mưu cầu kiến thức là một điều hết sức hoan nghênh. Nó giúp cho bạn trở nên uyên bác, hiểu biết hơn. Nhưng liệu học để biết đã đủ hay chưa. Ngày xưa chưa có Internet chưa có công cụ tìm kiếm google thì người biết nhiều sẽ rất có lợi ích. Học không chỉ để biết, học còn để hiểu và quan trọng hơn là học để làm và làm chuyên nghiệp.
Ngày nay đang là thời đại công nghệ thông tin, khi mà lượng thông tin là bình đẳng với nhau. Ta có thể ngồi ở nhà để tìm kiếm mọi thông tin liên quan đến một vấn đề nào đó ta quan tâm. Ta có thể giao tiếp với những chuyên gia cách chúng ta hàng ngàn cây số. Ta có thể tiếp cận lượng kiến thức khổng lồ trên mạng. Khi đó điều gì sẽ xảy ra. Liệu trí nhớ của ta có thể hơn được một công cụ tìm kiếm như Google. Khi mà lượng thông tin được tiếp cận một cách dễ dàng thì chúng không còntạo nên sự cạnh tranh nữa. Con người không thể hơn nhau bởi thông tin và kiến thức họ biết nữa, họ chỉ có thể hơn nhau bởi kỹ năng tra cứu thông tin mà thôi.
Một điều nữa mà chúng ta phải công nhận rằng, xã hội không dùng được kiến thức trong đầu chúng ta, chỉ khi nào ta biến kiến thức đó thành sản phẩm dùng được thì khi đó kiến thức mới thực sự có giá trị. Nhiều người khoe rằng ta rất giỏi, ta biếtrất nhiều, ta sẽ làm thay đổi cả thế giới. Nhưng chỉ khi nào chúng ta đem áp dụng những kiến thức đó vào trong thực tế cuộc sống hay trong công việc của chúng ta thì ta mới thấy được giá trị thực sự của nó. Chúng ta cũng thấy rằng trong xã hội có nhiều người rất có tiềm năng, nhưng xã hội không cần tiềm năng mà cần những người làm được việc. Tiềm năng mà không được phát huy đúng lúc, đúng chỗ thì cũng sẽ bị phí phạm. Một hành động còn hơn một đống lời bàn, một hành động bằng mười suy nghĩ.
Vậy điều quan trọng nhất để tạo nên lợi thế cạnh tranh chính là thay đổi tư duy. Từ việc nghĩ rằng học để biết, học để thi chuyển sang cách nghĩ học là để làm.
Khi ta tư duy học đểlàm thì ta sẽ biết học trọng tâm vào cái gì. Cái gì xã hội thật sự cần. Ta sẽ biết được cái gì bắt buộc phải học, cái gì cần học, cái gì nên học. Khi đó ta sẽ tìm được điểm giao nhau giữa những cái ta học và những cái xã hội cần. Điều đó cũng giống như đường cung và cầu trong kinh tế học. Khi tahọc đúng cái xã hội cần thì ta sẽ thành công. Khi tư duy học để làm, ta sẽ quan tâm nhiều hơn đến việc trau dồi kỹ năng. Ví dụ như rất nhiều người cảm thấy lúng túng khi phải trình bày mộtđề tài hay một dự án. Công việc chuẩn bị rất công phu, đề án làm rất hoàn thiện nhưng không thể diễn tả hết được điểm tốt,điểm khác biệt của đề án và dẫn tới việc không thuyết phục được người khác ủng hộ đề án.
Khi ta tư duy học để làm ta sẽ quan tâm nhiều hơn đến kinh nghiệm thực tế thay vì lý thuyết đơn thuần. Các bạn sinh viên sẽ đi làm thêm để có được nhiều kinh nghiệm hơn, tự tin hơn, giao tiếp giỏi hơn. Và khi đó tự các bạn đã làm thu hẹp khoảng cách giữa những cái biết và những cái làm được.
Gieo nhân nào thì sẽ gặt quả đấy, học để biết thì biết rất nhiều,học để thi thì kết quả thi sẽ tốt, học để làm thì sẽ có khả năng làm việc tốt, sẽ thích ứng nhanh với môi trường làm việc sau này.
(Theo Giang Phú Cường - Dân Trí)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)